15
Sau khi du hồ đêm Nguyên Tiêu, Thái tử và Kỳ Vương đồng loạt ngã bệnh.
Một người là vết thương cũ tái phát, ngay trong đêm đã thổ huyết.
Một người thì cảm lạnh nhập giường, nằm liệt suốt cả tháng.
Phụ thân ta vừa nghe nói Kỳ Vương rơi xuống hồ có liên quan đến ta, suýt chút nữa đã tát thẳng vào mặt ta.
"Lý Tứ Âm! Mau chóng gả đi cho ta nhờ!"
Ông sợ có điều bất trắc gì xảy ra với hai vị hoàng tử, ngày nào cũng tự mình đến phủ thăm bệnh.
Thấy ông thật sự lo lắng, ta bèn tìm đến danh y Hứa lão quái – vị thần y từng chữa trị cho ta ở kiếp trước.
Kiếp trước ta trúng kiếm vào bụng dưới, gần như không thể cứu nổi. Phụ thân đã chuẩn bị hậu sự.
May mà có nha hoàn theo ta từ nhỏ tên Tiểu Hoàn.
Lúc nhỏ Tiểu Hoàn từng mắc bệnh nặng, chính là Hứa lão quái chữa khỏi.
Vị lão nhân này tính tình cổ quái, thường khám bệnh cho người nghèo nơi hẻm nhỏ, muốn tìm cũng chẳng dễ.
Tiểu Hoàn phải chạy rất xa mới tìm được, còn phải dụ dỗ ông rằng bệnh ta rất kỳ lạ, Hứa lão quái mới chịu đến khám.
Y thuật của ông cao minh xuất chúng, dùng thuốc cũng gan dạ táo bạo.
Ông bảo thiếu dược liệu quý, có lẽ chỉ phủ quan lớn mới có.
Phụ thân ta lập tức hiểu ý, vào cung khóc lóc kể lể, tiện thể xin thuốc quý từ Hoàng thượng.
Lúc ta khỏi bệnh, Hứa lão quái nói với mẫu thân ta:
"Lý cô nương bị thương vùng bụng, khó có thai. Nhưng không sao, dưỡng vài năm, chờ hồi phục hẳn, lão phu kê thêm bài thuốc mạnh nữa thì vẫn có hy vọng mang thai."
Khi ấy phụ thân đang tính gả ta cho Thái tử, nên mẫu thân không dám để lộ chuyện này.
Cũng chính vì vậy, suốt bảy năm làm Thái tử phi mà vẫn không có con, ta bị Hoàng hậu ép uống vô số thuốc dưỡng thai.
Hiện tại, ta dẫn Hứa lão quái tới bãi săn nơi Thái tử đang tĩnh dưỡng.
Tiêu Lẫm sắc mặt trắng bệch, lặng lẽ để ông bắt mạch, thuận miệng hỏi:
"Lão trượng đã xem cho Kỳ Vương chưa?"
Hứa lão quái đáp:
"Khám xong bên này sẽ đi."
Ông kiểm tra vết thương ở n.g.ự. c Tiêu Lẫm, xem xét kỹ rồi đưa bút viết đơn thuốc:
"Theo lão phu thấy, thuốc mà đám thái y kê cũng không sai là mấy, chỉ là nhát gan, ngại đông ngại tây. Nếu dám dùng thuốc mạnh một chút, điện hạ thư thái chút, cũng chẳng đến nỗi kéo dài đến tận giờ."
Thư thái?
Tiêu Lẫm tâm trạng không tốt ư?
Cũng đúng, ngày nào cũng phải đề phòng ông cha tám trăm cái tâm tư cùng huynh đệ dòm ngó, ai mà vui cho nổi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!