Chương 31: Phiên ngoại – Đường Ngự Phong (1)

Hắn vừa nói vừa đặt từng nụ hôn dày đặc lên vai cổ ta.

Ta bị hắn dỗ đến choáng váng đầu óc, mãi mới tỉnh lại.

Không đúng!

Tên này sao lại vừa ăn vừa đòi gói lại mang về thế chứ!

Vừa muốn hưởng lạc hồng trần, lại còn mơ mộng lấy được tiên đan của ta!

29

Ta tu đạo hai năm, đạo hạnh chưa tăng, trái lại định lực ngày một sa sút.

Bèn dứt khoát hoàn tục, quay về hồng trần.

Sau nhiều lần xác nhận, Hoàng thượng ban hôn cho chúng ta.

Ta lại một lần nữa bước vào cung điện quen thuộc ấy.

Lần này, nơi ấy không còn là chiếc lồng vuông vức, mà là một cánh cửa được mở ra trong kiếp này. 

Nhờ sự tôn trọng và yêu thương của Tiêu Lẫm.

Nó đã biến thành một sân viện, một mái nhà, nơi ta có thể tự do ra vào.

Kiếp này thân thể khỏe mạnh, hai tháng sau khi gả vào Đông cung, ta liền mang thai.

Ta cẩn trọng vô cùng, sợ tiểu bảo bối nghịch ngợm lại lén trốn đi.

Tiêu Lẫm cũng vô cùng cẩn thận, ngày ngày hạ triều là đến bầu bạn, nằm úp người lên bụng ta nghe động tĩnh.

Hắn bảo:

"Đạp mạnh như vậy, có phải là con trai không?"

Ta thấy bất an, không trả lời mà hỏi ngược lại:

"Nếu là con gái, chàng có thích không?"

Có chứ.

Hắn mỉm cười ôm ta vào lòng:  

"Nàng từng nói, hy vọng ta dạy con bé săn b.ắ. n b.ắ. n cung. Ta nhất định sẽ dạy thật giỏi. Nếu phò mã tương lai không nghe lời, để con bé b.ắ. n một mũi xuyên thủng đầu hắn luôn!"

Bảo bối trong bụng nghe vậy, liền hứng khởi đạp ta một cái.

Ngày ta sinh hạ tiểu công chúa, toàn cung chúc mừng.

Giang Nghĩa Hàm nhờ người đưa tới một món lễ vật đặc biệt.

Chính là miếng ngọc ta từng giành từ tay Tiêu Lẫm.

Giang Nghĩa Hàm chỉ để lại bốn chữ: Vật hoàn cố chủ.

Ta đem miếng ngọc trả lại cho Tiêu Lẫm.

Hắn xoa cằm trầm ngâm:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!