Chương 43: Huy Am (III)

Bỗng, từ cửa lâu đài, một tên đàn em đang hớt hải chạy vào:

"Cô chủ, nguy rồi!"

Y Tuyết suýt lạc tay, quay đầu hỏi:

"Chuyện gì?"

Tên đàn em hốt hoảng đáp:

"Chúng ta bị bao vây rồi!"

"Bọn nào?"

- Y Tuyết buông chiếc máy xăm xuống, tiến về phía cửa.

Bên ngoài, khoảng sân cỏ xanh ngắt trước cửa tòa lâu đài đã được nêm đầy những chiếc xe hơi, tất cả đều là xe màu đen! Và mấy chục tay vệ sĩ cao to trong những bộ áo vest đen thẫm đang lũ lượt mở cửa xe bước ra!

Y Tuyết hơi nhíu mày đánh giá lực lượng của phe địch. 15 chiếc xe với khoảng 60 gã mặt mũi đằng đằng sát khí. Cô giơ tay ra hiệu cho đám đàn em của mình tập hợp lại, chuẩn bị chiến đấu.

Mưa rơi trắng trời.

Từ trên chiếc xe sang trọng nhất, một bóng người trong bộ đồ vest cắt rất chuẩn đang hiên ngang bước xuống, một chàng trai với nét đẹp mạnh mẽ mà phong lưu, đôi mắt sáng ngời đầy khí chất, cùng mái tóc dài mượt mà buông tỏa sau lưng.

Đó chỉ có thể là... Thiên Hà.

Anh bật chiếc ô màu đen lên, hướng về phía Y Tuyết, quát lớn:

"Bọn kia, mau thả em gái tao ra! Nếu không tao sẽ san phẳng chỗ này!"

Khi nãy Thiên Hà đang ở nhà thì bỗng nhận được điện thoại từ hai tay vệ sĩ của Thiên Nhi báo hung tin tiểu thư bị bắt cóc. Thực ra mọi món đồ trên người Thiên Nhi từ chiếc bông tai cho tới đôi tất đều được gắn những con chíp phát tín hiệu định vị, nên Thiên Hà nhanh chóng xác định được vị trí của Thiên Nhi và thần tốc hành quân tới đây ngay. Lòng anh thực sự đang rất âu lo và phẫn nộ!

Lũ đàn em của Y Tuyết đã kéo ra đứng đông nghịt ở sân thềm trước cửa lâu đài, những khuôn mặt bặm trợn háo hức nhập chiến. Y Tuyết bước lên đứng đầu, kiêu hùng cất giọng:

"Có ngon thì cứ thử lên xem!"

Đôi mắt Thiên Hà rực lửa, anh phất tay ra lệnh:

"Tất cả xông lên! Tiêu diệt hết bọn chúng! Không được bỏ sót!"

Và đám vệ sĩ vest đen lập tức tràn lên, thét vang trời như thiên binh.

Y Tuyết điềm tĩnh ra hiệu cho một đội tiến lên nghênh chiến. Lũ đầu gấu xăm trổ như ngựa thả cương, hùng hổ tràn xuống thảm cỏ.

Khoảnh khắc mà hai đội quân lao vào nhau, trên vòm trời mây gió vang rền một chuỗi những tiếng sấm kinh thiên động địa!

Cả hai bên đều thiện chiến, những đòn tấn công dũng mãnh khôn cùng, cả khoảng sân cỏ rộng lớn nhanh chóng bị cày nát, trong mưa và trong máu.

Thiên Hà vẫn đứng ở nguyên vị trí, dõi ánh mắt sáng theo dõi thế trận. Quân của anh với số lượng ít hơn nên có vẻ như đang dần thất thế. Cũng chỉ vì ngày hôm nay tập đoàn MFJ đang tập trung tổ chức một sự kiện lớn nên anh không thể huy động thêm người.

Ở phía lâu đài, Y Tuyết cũng đang bình thản quan sát chiến trường, cô vẫn còn phân nửa lực lượng trong tay, chẳng việc gì phải lo.

Mưa vẫn trút đổ rào rạt khắp đất trời.

Thiên Hà bắt đầu cất bước tiến vào trận đánh, những bước chân chậm rãi mà đầy uy phong.

Bốp!

Anh xuất chiêu, đạp một tên đầu gấu ngã dập mặt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!