Chương 29: Ngẫu nhiên gặp, mà cũng không phải là ngẫu nhiên gặp

Quan Hân cũng không bưng ly cafe trước mặt lên, Quan Ngải nhíu mày nghĩ: Ly

cafe này rất đắt đó nha, thật lãng phí, hơn một trăm tệ đấy, quý này lại lỗ thêm một khoản nữa rồi.

Rõ ràng là cô rất thích Cappuccino,

nhưng sao lại không thấy ngọt. Quan Ngải hữu ý vô tình nhìn thoáng qua

ly cafe chưa được đụng vào kia, lơ đễnh hỏi: "Ông già nhà chúng ta luôn

nói chúng ta chẳng có chỗ nào giống nhau. Em cũng nghĩ như vậy, thật

không hiểu chị tìm em có chuyện gì."

Quan Hân lời ít mà ý nhiều: "Thẻ công tác của chị sao lại vào tay phóng viên?"

Điều này luôn là nút kết trong lòng cô. Tả Thành không chịu nói, rõ ràng chỉ là trò chơi, nhưng cô vẫn nghiêm túc muốn thu lấy kết quả.

Dường như từ đầu đến cuối, cô đều không coi nó là trò chơi, bởi vì cô vẫn luôn nghiêm túc như vậy. Dj, enĐa. nL.3Qu, yD,0n

Cái ly đến bên môi lại bị đặt xuống: "Em còn tưởng chị sẽ không hỏi cơ đấy, nhịn cũng lâu đấy." Cô cười thật tươi, đôi mắt tinh ranh cong cong, rồi lại ra vẻ như bình thường, "Chị phải cảm ơn em mới phải. Là do em không cẩn thận làm mất, mới có thể trùng hợp xúc tiến được một việc vui, em

chính là công thần."

Ân ân oán oán, tình tình ái ái giữa bọn họ

rất phức tạp, không chỉ không cắt đứt được mà còn rất hỗn loạn. Phiền

toái, thực sự là phiền toái, mà Quan Ngải lại rất ghét những chuyện

phiền toái.

Còn có Giang Hạ Sơ cũng ghét những chuyện phiền toái, cho nên, ngoại trừ việc lừa dối và giấu giếm thì không còn biện pháp

nào tốt hơn.

Nhưng mà người náo đó lại không ngại phiền thoái, cứ muốn tìm tòi đến cùng, không tin nói: "Chỉ đơn giản như vậy?"

Quan Ngải không thể không phủ nhận: "Nếu không thì thế nào? Tất cả chỉ là

trùng hợp. Chuyện giữa chị và Tả Thành, chính chị còn không rõ ràng hay

sao?"

"Chị biết rõ." Quan Hân cúi đầu, lầm bầm lầu bầu nói, trong đôi mắt phượng ánh lên vẻ nặng nề.

Cô không nghe lầm chứ? Người cao ngạo tự tin như Quan Hân mà cũng có vẻ

mất mác như vậy sao? Hai ba năm, đây là lần đầu tiên Quan Ngải thấy cô

ấy như vậy, có chút không quen. Cô nghĩ: Sợ rằng tên ma quỷ Tả Thành kia đã hại người không ít, Quan Hân cũng sa chân vào vũng bùn rồi.

"Còn điều gì nghi vấn nữa không? Chỉ là trùng hợp, rất đơn giản. Chị suy

nghĩ quá nhiều rồi." Quan Ngải bưng cafe lên, theo thói quen lại uống

một ngụm lớn.

Quan Ngải và Quan Hân là chị em ruột suốt hai ba

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!