Chương 6: (Vô Đề)

10.

Khi ta tỉnh dậy.

Lâm Nguyệt ngồi bên giường, vành mắt đỏ hoe, đầy vẻ tự trách.

"Nhu Nương, là ta không bảo vệ tốt cho ngươi. Ngươi muốn đánh ta hay mắng ta đều được."

Nói xong, nàng ta định nắm tay ta để tát vào mặt mình.

Chỉ tiếc là bàn tay chưa kịp vung lên, thì đã bị Tam hoàng tử Chu Sở Chi đến kịp thời giữ cổ tay của ta lại.

Ta vốn đã không còn sức.

Chu Sở Chi dùng lực không nhẹ, bàn tay ta va vào giường, ta cúi đầu liếc nhìn xuống, thấy chỗ đó bắt đầu tím bầm.

Vô cùng đau đớn.

Trong khi đó, Chu Sở Chi và Lâm Nguyệt quấn quýt bên nhau, Chu Sở Chi ôm chặt vai Lâm Nguyệt, mặt đầy thương xót: "Nguyệt nhi, đây không phải lỗi của nàng, nàng không cần tự trách."

Lâm Nguyệt lắc đầu, rồi liếc nhìn ta một cái. Một giọt nước mắt trong veo từ hốc mắt lăn xuống, kèm theo tiếng khóc nức nở nghẹn ngào khiến người ta thương xót:

"Nếu không phải vì ta, chàng cũng sẽ không đắc tội với Vinh Vương, càng không để Nhu Nương vì ta mà sảy thai, ta mới là kẻ đầu sỏ gây ra tội."

Chu Sở Chi đau lòng ôm nàng ta vào trong ngực, nhẹ nhàng an ủi, hai người không hề để ý đến ta vẫn đang nằm trên giường.

Hắn nói: "Đây vốn là một chuyện ngoài ý muốn, lang trung nói nàng ta không bị thương, sau này vẫn có thể có con..."

Tay trái ta ở dưới chăn nắm lại, siết thành nắm đấm. Mặc cho đầu ngón tay đ.â. m vào thịt, nhưng ta không cảm thấy đau.

Cơn đau trong lòng đã khiến ta hoàn toàn tê liệt.

Và lời của Chu Sở Chi, lại khiến trong lòng ta dâng lên từng cơn thù hận.

Liệu ta còn có thể có con nữa không? Phu quân của ta, đã c.h.ế. t thảm dưới kiếm của hắn.

Đứa trẻ chưa kịp chào đời này, là cốt nhục cuối cùng của phu quân ta.

Sẽ không bao giờ... có được ngày mai nữa.

Những lời tẩy trắng thế này.

Nghe vào lòng ta thật buồn nôn ghê tởm.

Tam hoàng tử Chu Sở Chi, Lâm Nguyệt, Vinh Vương Chu Ngộ Chi.

Ta sẽ không tha cho bất kỳ ai.

11.

Ta sống trong phủ Thừa tướng.

Cùng Lâm Nguyệt ở chung một viện.

Có lẽ vì đứa con của ta, mà Lâm Nguyệt giờ đây đối với ta không chỉ có lòng biết ơn, mà còn có cả sự áy náy.

Vì vậy, mỗi khi Chu Sở Chi tặng nàng ta món đồ gì tốt, nàng ta đều để lại một phần cho ta.

Như thể làm vậy có thể bù đắp được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!