Chương 13: (Vô Đề)

20.

Trận thiên tai này vẫn chưa kết thúc.

Mỗi bước mỗi xa

Lâm Nguyệt cũng không phải là người dễ dàng nhận thua, nhưng lần này nàng ta không thương lượng trước mặt ta, mà lặng lẽ theo sau Chu Sở Chi, chọn cách trực tiếp đến nhà phú thương lớn nhất thành Trường An, "uy h.i.ế. p và dụ dỗ" để nhà người ta quyên góp tiền.

Số tiền quyên góp khổng lồ đó, có thể ngay lập tức giải quyết tình trạng quốc khố đang trống rỗng.

Đế vương rất vui mừng.

Lập tức khen ngợi Chu Sở Chi, cũng ban cho Lâm Nguyệt không ít đồ vật.

Nhưng ta biết nàng ta vẫn không hài lòng.

Tối hôm đó, ta vốn định mang một ít điểm tâm đến cho nàng ta, nhưng nghe thấy nàng ta đang oán giận với nha hoàn trong phòng: "Nếu không phải vì Lâm Muội tính kế với ta, như phát rồ đẩy ta xuống hồ, thì ta cũng sẽ không phải nằm trên giường sốt suốt nửa tháng, càng không để cho Nhu Nương được lợi!"

Giọng điệu có phần chua chát.

Nghe xong, ta lặng lẽ cầm điểm tâm trở về phòng mình.

Lòng người vốn như vậy.

Khi ngươi sa sút, nàng ta sẽ hết lòng giúp đỡ.

Nhưng một khi ngươi vinh quang hơn nàng ta, thì không còn có thể làm tỷ muội tốt được nữa.

Vì sự ghen tị.

Mà loại ghen tị nảy sinh từ dưới đáy lòng, cuối cùng đến một ngày sẽ nuốt chửng nàng ta.

21.

Lần quyên góp này xem như đã giúp Lâm Nguyệt lấy lại một chút thể diện.

Chỉ là hai người bọn họ còn chưa kịp ăn mừng, đã nhận được tin tức rằng phú thương đó đã bị giết.

Chu Sở Chi đã phái người đi điều tra, phát hiện ra đó là hành động của Vinh Vương.

"Lại có thể to gan lớn mật như thế, sao lại vội vàng muốn cắt đứt vây cánh của chúng ta?"

Lâm Nguyệt tức giận cực kỳ, lại đập vỡ một bộ ấm trà.

"Vậy thì chúng ta cũng không cần khách sáo nữa, nhất định phải cho hắn biết tay!"

Cuộc đối thoại của bọn họ, ta ở cửa chỉ nghe được vài câu, sợ bị phát hiện nên đã rời đi sớm.

Nhưng giờ phú thương bị giết, thê nữ của ông ta sẽ ra sao?

Lâm Nguyệt có vẻ suy nghĩ thấu đáo hơn cả ta, đã sớm đón nữ nhi của phú thương về.

Còn tuyên bố ra ngoài là để bảo vệ cô nương này, nhưng thực ra ta biết được lòng dạ của bọn họ.

Chỉ đơn giản là phú thương này chỉ có một nữ nhi, giờ phú thương đã chết, nữ tử cơ khổ này chắc chắn sẽ không thể bảo vệ được gia sản khổng lồ, người trong tộc có thể sẽ lấy cớ "tuyệt hậu không người nối dỗi", chia chác tài sản của phú thương.

Nhưng nếu có Tam hoàng tử và nữ nhi của Thừa tướng đứng sau làm chỗ dựa.

Thì tài sản đó sẽ thuộc về tiểu cô nương này, mà Lâm Nguyệt lại đón tiểu cô nương vào phủ Thừa tướng, danh nghĩa là gọi nhau là tỷ muội đối đãi, cho tiểu cô nương một thân phận tiểu thư nhà quan.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!