Chương 32: (Vô Đề)

Hôn lễ được định vào tháng sau, Liêu Hải Lâm đã bắt đầu chuẩn bị từ bây giờ. Thời gian này, bà vô cùng bận rộn, cửa nhà cũng không ngớt người ra người vào, vì họ hàng biết tin Phùng Mộ Huân và Vu Sính Đình sắp kết hôn đều đến hỏi thăm.

Buổi tối, Liêu Hải Lâm lại kéo Vu Sính Đình đến để bàn bạc, "Chỗ này do một cấp dưới của chú Tuần mở, còn về phía họ hàng, mẹ cũng sẽ nhờ từng việc cụ thể. À này, cũng đừng mời đồng nghiệp ở công ty con, đông quá không tốt. Lần này chủ yếu mời người trong quân khu, cũng có vài người trong giới chính trị, nếu mở mang to quá, mẹ với bác Phùng sợ có người vin cớ đấy dèm pha."

Vu Sính Đình gật gù, tỏ vẻ đồng ý với sự sắp xếp đó.

Nói đến đây, Liêu Hải Lâm vỗ đầu sửng sốt, "Mẹ nói sai rồi, dạo này bận rộn nên đầu óc lú lẫn, không phải là bác Phùng nữa, giờ con phải gọi là bố rồi."

Vu Hàn Sinh đang ngồi xem tài liệu của công ty không nhịn được bèn quay ra gắt với Liêu Hải Lâm: "Con gái anh còn chưa gả đi, sao phải gọi người khác là bố!"

Liêu Hải Lâm vỗ tay cô gái, nhìn Vu Hàn Sinh mà trêu: "Nhìn xem, bố con lòng dạ hẹp hòi, tám mươi phần trăm là đang ghen rồi."

Vu Sính Đình định mời Tiền Bội Bội làm phù dâu, còn những nhân vật khác đều đã được Liêu Hải Lâm lên danh sách xong. Tuy chỉ còn cách hôn lễ khoảng hơn một tháng nữa, nhưng không hiểu vì sao, trong lòng cô vẫn có cảm giác bất an lạ thường.

Tiền Bội Bội không thể tin nổi, "Không phải cậu bị chứng sợ hãi trước hôn nhân đấy chứ."

Vu Sính Đình buồn bực nói: "Tớ cũng không biết nữa, chỉ cảm thấy mọi chuyện tiến triển quá nhanh, nói thật, đến giờ tớ vẫn chưa phản ứng kịp. Lúc đấy anh ấy hành động trước mặt tất cả mọi người trong doanh trại, còn mặc quân phục quỳ xuống cầu hôn tớ. Trong đầu không hiểu bị làm sao mà lại đồng ý ngay lập tức, hơn nữa từ lúc cầu hôn đến lúc lấy đăng ký kết hôn chỉ đúng một tuần, anh ấy còn sốt ruột hơn cả tớ, làm tớ cứ có cảm giác anh ấy có chuyện gì đó giấu tớ."

Lúc đi đăng ký không có nhiều cảm giác, qua một thời gian nhìn lại tờ giấy chứng nhận, Vu Sính Đình chợt có chút lo sợ bất an. Có đăng ký coi như có một xác nhận với mình và gia đình, trong lòng lại thầm thở dài. Hôm nay, càng đến gần lễ cưới, cô càng cảm thấy mình rơi vào trạng thái khủng hoảng.

Phụ nữ đều nhạy cảm, mỗi lần nghĩ đến, Vu Sính Đình lại cảm thấy bồn chồn không yên. Dường như cô luôn cảm thấy Phùng Mộ Huân có điều gì giấu mình nên mới vội vàng như vậy. Cô lắc đầu, ngăn mình khỏi suy nghĩ lan man.

Tiền Bội Bội phân tích hộ cô: "Anh ta vội là tại vì người nhà thích cậu, cậu nghĩ xem anh ta có gì phải giấu cậu chứ? Đơn giản là muốn mau chóng cưới cậu về để hưởng thụ thế giới hai người. Cậu đúng là điển hình của chứng sợ hãi trước hôn nhân, lúc nào cũng lo âu rồi cảm giác, lúc đi đăng ký thì không làm sao, gần đến ngày cưới lại nghĩ này nghĩ nọ. Không có chuyện gì đâu, qua giai đoạn này là ngon nghẻ ngay ý mà, dù sao thì cả đời chỉ kết hôn có một lần, đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa.

Với lại cô chú cũng mong nhanh nhanh gả cậu cho anh ta mà, đăng ký cũng nhận rồi, bây giờ cậu có hối hận cũng không kịp đâu."

Lời nói của Tiền Bội Bội khiến Vu Sính Đình hoàn toàn tỉnh táo. Tự cô đồng ý đi đăng ký kết hôn với Phùng Mộ Huân, giờ cô đâu còn đường hối hận nữa.

***

Trước hôn lễ có rất nhiều việc phải chuẩn bị, nhưng chuyện lớn nhỏ gì cũng đều do Liêu Hải Lân điều hành giải quyết. Phùng Mộ Huân chi không ít cho lễ cưới này, chưa nói lời nào đã đặt phong bì vào tay Liêu Hải Lâm.

Qua điện thoại, Phùng Mộ Huân dặn dò vài việc với Phùng Nghị. Nhận nhiệm vụ anh giao, Phùng Nghị phái người mang bộ váy cưới Vera Wang mới may xong từ Hồng Kông đến nhà họ Vu. Đợi Vu Sính Đình thử xong, nghe được câu trả lời hài lòng của cô, Phùng Nghị lại phải lo tiếp chuyện nữa, đó là hẹn nhiếp ảnh gia lịch chụp ảnh cưới vào cuối tuần, thật là chỉ thiếu nước đi chụp ảnh cưới với hai người kia luôn.

Hai người cùng nhau đến studio, nhiếp ảnh gia được Phùng Nghị mời là người chuyên chụp ảnh cho những tạp chí nổi tiếng. Khoảnh khắc Vu Sính Đình mặc áo cưới bước ra khỏi phòng thay đồ, Phùng Mộ Huân thật sự bị choáng ngợp đến bần thần.

Chụp ảnh cưới xong, Phùng Mộ Huân lại dẫn Vu Sính Đình đi chọn đồ trang sức. Lúc ấy, Vu Sính Đình mới nhận ra, Phùng Mộ Huân gần như đã sắp xếp ổn thỏa tất cả. Chọn áo cưới, liên lạc nhiếp ảnh gia, ngay cả thủ tục kết hôn cũng không cần cô quan tâm, đến khi chính miệng cô nói lời đồng ý thì mọi nghi thức đã chuẩn bị xong. Cô không thể không khâm phục năng lực làm việc của người đàn ông này, có thể nói là chú ý mọi mặt.

Ra khỏi thang máy, Phùng Mộ Huân lại hỏi: "Có muốn mua gì nữa không?"

Cô vui vẻ nói: "Không cần đâu, trang sức cũng mua nhiều lắm rồi, với lại ở nhà em cũng có không ít."

Bất chợt, Phùng Mộ Huân lấy từ đâu ra một chiếc thẻ rồi nói: "Em cầm thẻ này trước đi, sau này muốn mua gì cứ dùng nó."

Thấy Phùng Mộ Huân chủ động như vậy, cô cười và nhận lấy, còn nói thêm: "Khá lắm, có cố gắng, có phải sau này anh sẽ giao hết cho em giữ không?"

Phùng Mộ Huân cười gật đầu: "Được."

Cô cúi đầu cười, trong lòng có cảm giác thoải mái khó nói thành lời. Gần đây, Phùng Mộ Huân khá nghe lời cô, gần như cô muốn cái gì, anh lập tức làm cái đó. Cho dù là yêu cầu quá đáng, anh cũng không một lời oán thán.

Hôm nay, cùng cô đi mua sắm cả một buổi sáng, nhưng Phùng Mộ Huân không hề tỏ ra bất mãn, đợi đến khi cô mệt liền đưa cô đến hội sở của Phùng Nghị để nghỉ ngơi. Phùng Nghị xếp cho họ một phòng VIP. Ra khỏi thang máy, vào phòng, Vu Sính Đình mệt phờ người, không làm được gì hơn ngoài nằm nhoài ra salon.

Thấy Phùng Mộ Huân ngồi xuống, cô liền gối đầu lên đùi anh, giở mình đổi một tư thế thoải mái nhất, cọ tới cọ lui trên đùi anh. Phùng Mộ Huân rất ít khi thấy cô quấn quýt như thế này. Thấy cô chủ động, trong lòng anh vô cùng vui sướng. Anh rút khăn tay ra lau mồ hôi cho cô, lại cúi đầu hôn lên trán cô rồi đưa nước đến trước mặt cô, dịu dàng gọi: "Mệt lắm à?

Hay là ngồi dậy uống ít nước đã?"

Vu Sính Đình ngồi dậy, đón cốc nước trong tay anh, ánh mắt mơ hồ nhìn anh, nửa đùa nửa thật: "Phùng Mộ Huân, thành thật khai xem, có phải anh làm chuyện gì có lỗi với em không?"

Sắc mặt Phùng Mộ Huân ảm đạm, một lát sau mới khôi phục thần sắc, "Mời chỉ giáo?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!