Chương 63: Vĩnh Viễn Anh Không Thể Nào Thoát Khỏi Ellie(6)

Sáng hôm sau Brian lần nữa tỉnh dậy hoàn hồn trở lại cậu phát hiện bản thân vẫn còn bị Ellie trói trong khi người con gái này đã hành hạ cậu tối qua đang nằm kế bên cậu với biểu cảm hạnh phúc.

"Rốt cuộc vì sao Ellie lại thay đổi? Còn nữa vì sao Ellie lại biết đang trong giấc mơ còn biết cả tên tiền kiếp của mình!?"

Trong khi đang suy nghĩ bất chợt Ellie cũng đã tỉnh ngắm nhìn Brian hạnh phúc không thôi.

"Ara—Anh tỉnh rồi"

"Nhưng mà hiện giờ không phải lúc để ăn sáng"

Lần nữa Ellie ngồi trên người Brian mong muốn tiếp tục hành sự, Brian cũng hiểu Ellie trèo lên người mình là ý gì ra sức phản kháng nhưng bất thành.

Rốt cuộc vì sao cậu không thể thi triển sức mạnh bản thân, không thể thi triển sức mạnh đồng nghĩa không thể thoát được xiềng xích của Ellie đang trói mình, rõ ràng cậu mạnh như Ellie thậm chí có phần nhỉnh hơn nhưng trong giấc mơ cậu cảm giác mình đang bị cô ấy đè ép không thương tiếc không thể phản kháng

"Chà! Anh tính vùng vẩy ư? Tuy là em tính sẽ nấu buổi sáng nhưng mà giờ sao đây Ellie chưa thoả mãn  cho nên Brian của Ellie giúp Ellie vui vẻ sáng nay nhé!"

Ellie tiến sát tai của Brian mà Nói:

"Yên tâm đi em sẽ chăm sóc anh nhưng mà trước tiên."

Ellie đeo cho Brian một chiếc nhẫn vào ngón áp út rồi tiếp tục thì thầm:

"Nhẫn phục tùng! Khi tỉnh lại anh sẽ hiểu công dụng này thôi! vì nhé mẹ em đó! Charlotte đã giúp em."

Nghe tới Charlotte thì Brian không khỏi khinh ngạc vì sao bà ta lại cho Alice chiếc nhẫn nguy hiểm vậy chứ vì sao lại giúp Ellie trong khi cô ấy đang mất kiểm soát.

Đang suy nghĩ cậu bị Ellie kéo về hiện thực:

"À nhẫn đôi nhé nhìn nè em cũng có nhưng! Chỉ mỗi em có thể ra lệnh cho anh"

"Trước khi thế giới này biến mất tuy tiếc thật nhưng em phải thoả mãn mình."

Sau đó Ellie tiếp tục hành hạ cơ thể Brian tới buổi trưa bây giờ Brian đã dâng lại nỗi sợ hãi với Ellie không lẽ nào lúc đầu Ellie tiếp cận vì có mục đích hết ?

Cậu không biết nhưng cũng không dám nghĩ thêm.

Bỗng thế giới xung quanh bắt đầu rạn nứt , Ellie kế bên cảm nhận được nhìn quay qua Brian đang nằm trên giường với cơ thể không quần áo nói:

"Tiếc thật nhưng mà em đợi anh khi anh tỉnh lại đấy! Nghĩ lại thì giờ anh đã đeo nó rồi em không cần phải bẩn tay mình vẫn sở hữu anh"

"Tạm biệt hẹn gặp lại!"

Ellie vẩy tay tạm biệt Brian , cậu tiếp tục bị đưa vào không gian tối trái với khung cảnh trước Brian cảm nhận được đồ mình còn nguyên như chưa từng xảy ra chỉ khác một chút chiếc nhẫn vẫn còn đó không biến mất hay bị cái gì tác động.

"Chật, sao Ellie vào được mộng cảnh này!?"

"Không lẽ là Charlotte!?"

Brian suy nghĩ khả năng duy nhất chỉ có thể là mẹ của Ellie vì người là người đầu tiên sở hữu phước lành nàng tiên ngôi sao như Andrea cơ mà vì sao lại giúp Ellie trong khi cô ấy hình như đang mất kiểm soát còn chiếc nhẫn này nữa!?

-đúng rồi"

Brian bỗng nhớ lại cái lúc bản thân gặp mẹ Ellie , người ta thường nói "chả có ai cho cái gì miễn phí" huống chi mẹ Ellie đã giúp cậu sống lại còn cho cậu thú cưng và vài thứ khác có lẽ nào?

"Mình thật bất cẩn"

Hoá ra những thứ này đều đã được mẹ của Ellie tính toán bây giờ dù tôi có cố tháo cái nhẫn này ra cũng không thể vì nó giống như dung hoà vào cơ thể tôi vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!