Chương 13: Về Lại Học Viện

Chúng tôi đã đi hơn nửa chặng đường , cũng được đâu đó 2/3 rồi , tôi nhìn ra cửa sổ ngắm khung cảnh  bên ngoài lớp kính xe ngựa.

Thế giới này xe ngựa được trang trí khá đẹp , có lẽ là do dịch vụ xe ngựa rất phát triển nên kinh phí đầu tư vào cũng nhiều , đầu óc kinh doanh mà muốn có tiền thì phải thoả mãn nhu cầu của khách thì sẽ kiếm bộn tiền thôi, đặc biệt để tối đa không gian an tĩnh thì xe ngựa được làm một loại gỗ cách âm tuyệt đối với tiếng của khách hàng.

Tôi đang suy nghĩ vẩn vơ vừa ngắm khung cảnh thì mark hỏi tôi

"Thưa ngài Brian!"(Mark)

Tôi quay lại nhìn Brian đang chăm chăm nhìn tôi

"Anh nói không cần kính ngữ đâu"(Brian)

"D

-dạ"(Mark)

"Mà có chuyện gì mà em gọi anh?"(Brian)

"Sức mạnh mà anh thể hiện ra để cứu tụi em quen lắm nó như sức mạnh mà vị anh hùng đã tiêu diệt 20 ngàn quân lúc đó, có phải là anh là...?"(Mark)

Lúc này Sarah cũng nhớ tới sức mạnh mà tôi đã sử dụng

"Đúng rồi , em cũng thấy nó giống"(Sarah)

"hệ băng" tuy rằng không sài kĩ năng cấp tối thượng của hệ này nhưng áp lực mà cơ thể tôi toả ra khi đang ở trạng thái "thợ săn" cùng với nguyên tố thì tất nhiên sẽ khá giống.

Tôi nhìn 2 anh em mà thầm suy nghĩ

"Quả nhiên là 2 đứa trẻ thông minh , thường thì người có mắt xám thì rất thông minh theo tôi được biết hồi kiếp trước khi ảnh rỗi đọc mấy cái tin tức"

Trầm ngâm một lúc tôi gật đầu

"2 đứa quả nhiên thông minh , 2 em đúng rồi đó người lúc đó là anh"(Brian)

Lúc này cả 2 không thể tin được mắt mình , người anh hùng mà 2 đứa ngưỡng mộ đang trước mắt tuy vậy...

Tôi nhìn mark và sarah ngầm hiểu vấn đề , sau đó tôi sử dụng nguyên tố của mình tạo ra những dòng chảy nguyên tố khác nhau lúc đầu là băng , thuỷ sau đó ánh sáng rồi bóng tối.

Mark và sarah bất ngờ đến không nói nên lời , lúc đó tôi chỉ sài một nguyên tố nên có thể nghi ngờ rằng tôi chỉ đang bốc phét nhưng chỉ khi tôi sử dụng cả 4 hệ thì đó là bằng chứng của việc tôi là người anh hùng lúc đó.

Mark chỉ biết im lặng còn sarah

"Không thể nào , anh hùng mà tụi em ngưỡng mộ lại ở ngay đây , vui quá"(Sarah)

Vừa nói sarah vừa cười vui vẻ

Sau đó Mark lại hỏi tôi

"Bây giờ anh là vị anh hùng đó là chắc chắn nhưng có điều em không hiểu?"(Mark)

"Sao đấy?"(Brian)

"Tại sao lúc đó , anh lại nguỵ trang làm gì? Và tại sao một Emperor nhưng anh lại gia nhập học viện?"(Mark)

"Chà , vì anh không muốn tiếc lộ thân thế ngay lúc này , người biết thân thế anh đếm trên đầu ngón tay, hãy giữ im lặng nhé"(Brian)

Nói rồi tôi lấy tay chỉ lên miệng mình biểu thị hãy im lặng đừng nói ai biết điều này cả

Mark nghe vậy cậu im lặng một lúc rồi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!