Mười tháng, nói ngắn cũng không ngắn mà bảo dài thì chẳng đến nỗi dài. Nhưng từng ấy thời gian cũng đủ cho nhiều sự thay đổi.
Chẳng hạn như Midoriya đi sớm về khuya vật lộn ngoài bãi biển.
Chẳng hạn như bàn tay bỏng lạnh vì sử dụng kosei quá mức của Todoroki.
Chẳng hạn như số lượng bao cát bị Bakugou đấm thủng đã không thể đếm được nữa.
Lại chẳng hạn như... Nae.
1
Tất cả bọn họ, cũng như những thanh thiếu niên đầy mộng tưởng khác, đã sẵn sàng cho kì tuyển sinh UA
- nấc thang gần nhất dẫn chúng đến khát vọng người hùng...
Aizawa buộc nốt vòng chun cuối cùng, kết thúc việc thắt bím cho mái tóc đã dài đến eo của Nae, nhẹ nhàng hỏi:
"Em chắc chắn là mình sẽ không lạc đường chứ?"
Nae rót cà phê vào bình giữ nhiệt, bĩu môi đáp:
"Em có phải trẻ con đâu."
"Chưa có người yêu thì vẫn còn là trẻ con thôi." Aizawa làm như lơ đãng nói, "Todoroki sẽ đi cùng em à?"
5
"Thầy làm như thầy có người yêu không bằng." Nae khịt mũi một cái, "Vâng, cậu ấy bảo có chuyện muốn nói nên sẽ đón em ở ga tàu."
1
Aizawa rũ mắt, trầm tư, nhưng vì quay lưng lại với thầy nên Nae không thấy được. Thầy im lặng mãi cho đến khi cô ra đến ngoài hiên, xỏ giày, chuẩn bị mở cửa thì mới lên tiếng:
"Nhớ không được quá sức."
Aizawa cúi đầu nhìn em, hiếm được một lần thầy cạo râu và quầng thâm thiếu ngủ không khiến thầy trông quá chán chường.
"Tôi sẽ để mắt đến em đấy."
4
Thấy dáng vẻ nghiêm túc của thầy, Nae chỉ mỉm cười, ngẩng cao đầu kiêu ngạo:
"Thầy nhớ phải chú tâm vào, vì em, sẽ là người toả sáng nhất ở đó!"
Aizawa đứng nhìn theo bím tóc đung đưa theo từng nhịp bước xa dần của cô gái nhỏ, tâm tình phức tạp.
"Mười lăm tuổi..."
26Ga tàu của Nhật Bản hầu như chưa bao giờ vắng người, chứ đừng nói là ở thủ đô đất chật người đông như Tokyo. Tuy nhiên, Nae rất nhanh chóng tìm thấy Todoroki Shouto bởi mái tóc nổi bật của cậu ta.
Ngay cả khi cậu thiếu niên này từ trên xuống dưới đều toát ra khí lạnh "người sống chớ gần", Nae vẫn để thấy một vài nữ sinh sì sầm với nhau và hướng mắt về phía cô khi cô bước đến trước mặt cậu ấy.
"Chào buổi sáng, Todoroki."
Todoroki khẽ ừ, rồi chìa cho cô một tấm vé. Cậu đã đến từ sớm để mua trước cho cả hai. Mười phút sau, hai đứa trẻ an vị trên chuyến tàu hướng thẳng đến UA.
"Cảm ơn." Nae ngồi vào chỗ có tay vịn được Todoroki nhường, hỏi, "Cậu ăn sáng chưa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!