23.
Phó Hồng Y cứ thế ở trong phòng, ngâm mình tẩy tủy suốt ba ngày ba đêm. Trong khoảng thời gian ấy, y chẳng được ăn uống gì.
Ban đầu, Diêu Thanh Phong cách hai canh giờ lại vào xem một lần. Nhưng số lần nhiều, Phó Hồng Y bắt đầu thấy phiền, bèn ra lệnh không cho chàng tiến vào, muốn thanh tĩnh.
Ba ngày sau, Phó Hồng Y cuối cùng cũng bước ra.
Diêu Thanh Phong lúc ấy đang ở trong sân, nhàn rỗi chẳng có việc gì, bắt con sẻ nhỏ về trêu đùa. Vừa thấy giáo chủ đi ra, chàng lập tức buông tay, dạo bước lại gần.
"Giáo chủ, cảm giác thế nào?"
Thần sắc Phó Hồng Y dường như cũng thoải mái hơn, sắc mặt so với ba ngày trước hồng hào thấy rõ.
"Thân thể so với trước kia, hẳn nhẹ nhõm hơn nhiều rồi chứ?" Diêu Thanh Phong vừa nói, vừa đi vòng quanh y quan sát, tựa hồ rất hài lòng, khen ngợi: "Tẩy tủy rất thống khổ, xưa nay trong võ lâm ít ai chịu đựng nổi. Ý chí giáo chủ quả thật hơn người."
Phó Hồng Y nhàn nhạt hỏi: "Trúc Hình Thủy, có tin tức gì chưa?"
Diêu Thanh Phong lắc đầu, thở dài: "Vẫn chưa. Trộm được Trúc Hình Thủy đâu phải chuyện dễ. Trang gia có hoàng cung chống lưng, đại nội cao thủ đầy rẫy, chỉ e người của giáo chủ lần này đi, khó có về."
Chàng dừng một chút, giọng thấp xuống: "Nếu dễ đoạt như vậy, năm xưa đã chẳng còn giọt nào lưu lại tới giờ."
Đợi thêm hai ngày, trong khi hai người ẩn thân nơi sơn cốc, rốt cuộc cũng có tin tức truyền đến.
"Đương kim Thánh Thượng bị tập kích, trọng thương không cứu nổi, vào giờ Tý đêm qua, đã băng hà."
Phó Hồng Y nhíu mày, con ngươi trầm xuống: "Tân đế là ai?"
Diêu Thanh Phong từ tốn đáp: "Hoàng thượng băng hà đột ngột, tám chín phần mười chưa kịp lập di chiếu. Trong cung bây giờ chắc loạn như ong vỡ tổ."
Phó Hồng Y yên lặng nghe, mắt hơi nheo lại.
"Hoàng thượng vốn con nối dõi đơn bạc, chỉ có ba vị công chúa, không có hoàng tử. Việc lập tân đế e rằng sẽ khiến trong cung dậy sóng, ngoại thích và phiên vương thế nào cũng nhân cơ hội nhúng tay."
Diêu Thanh Phong nhíu mày: "Lạ thay, đang yên đang lành, sao hoàng thượng đột nhiên bị ám sát?"
Chàng lắc đầu: "Càng nghĩ càng thấy quái lạ."
Phó Hồng Y trầm ngâm một lát, đột nhiên hỏi: "Ngươi nói ngươi buộc phải lộ diện vì bị Tạ Lẫm Chi uy hiếp, thật ra là bị người khác mời vào Hiền Vương phủ, để khám bệnh cho Hiền Vương?"
Nay sự tình đến mức này, Diêu Thanh Phong cũng không giấu nữa.
Chàng thở dài, giọng hơi u uất: "Tạ Lẫm Chi tìm được dấu vết ta để lại, cho người tới bắt. Nếu chỉ có một mình ta, muốn trốn cũng không khó. Nhưng hắn lại… hắn lại bắt cả đứa đồ nhi chưa tới năm tuổi của ta, thật sự đê tiện vô cùng."
"Còn việc đến Hiền Vương phủ…" Chàng ngừng lại, mắt ánh lên vẻ thần bí: "Giáo chủ, ngài cũng nghe đồn rồi đó, Hiền Vương bị gian phi hại thành tật ở chân. Nhưng ngài đoán xem, rốt cuộc là ai gây ra?"
Phó Hồng Y dửng dưng, nhưng ánh mắt thoáng lạnh, đáp: "Trong cung, người kia."
Diêu Thanh Phong thoáng sững, cười khổ: "Giáo chủ quả nhiên lợi hại, đoán cũng trúng."
Chàng chắp tay, chậm rãi kể: "Cung đình chuyện xưa rối ren, cụ thể ra sao ta cũng không rõ. Nhưng người kia trong cung ngoài mặt huynh đệ hòa thuận với Hiền Vương, lại cố ý mời đại phu khắp nơi, rêu rao rằng muốn chữa chân tật. Thế gian ai ngờ, kẻ thực sự muốn hại chết Hiền Vương… chính là Thánh Thượng."
"Hơn mười năm nay, lòng nghi ngờ của Thánh Thượng quá nặng, từng nhiều lần phái người âm thầm dò xét, tuy biết chân tật là thật, nhưng vẫn không yên lòng. Sau cùng, bèn sai ta âm thầm thăm dò chân tật của Hiền Vương lần nữa. Chỉ tiếc ta vừa đặt chân tới Hền Bương phủ, đã bị người của giáo chủ ngài bắt đi."
Diêu Thanh Phong buồn bã nói tiếp: "Càng cay nghiệt hơn, tên ngụy quân tử Tạ Lẫm Chi mưu tính hại ta chết ngay trong Hiền Vương phủ, đổ hết tội lên người hoàng thất, để hai bên tự nghi kỵ lẫn nhau."
Chàng thở dài, thần sắc u oán: "Ta chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ trong ván cờ giữa Hiền Vương và đế vương. Chết rồi chẳng ai thương tiếc…"
Rồi chàng cười khổ: "Mười năm trước bị giáo chủ ngài bắt ép; mười năm sau lại bị Võ lâm minh chủ đuổi giết. Thật không biết nói số ta tốt hay xấu… Ai…"24.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!