Chương 3: (Vô Đề)

06.

Lần này, Tạ Lẫm Chi ra đường, bởi nhận được tin —— thần y giang hồ tuy khó tìm, nhưng anh ta có một đệ tử thân truyền, thỉnh thoảng sẽ hành y cứu người ở dân gian. Dân tình đồn y đạo của người này không những tinh vi cao minh, mà còn diệu thủ hồi xuân, cứu người về từ cõi chết, có thể xem như đệ nhị thần y, Hoa Đà hiện thế, được lòng bá tánh.

Mấy năm rồi, Tạ Lẫm Chi không hỏi thăm được tung tích thần y, bỗng nhiên nghe tiếng đệ tử thần y chốn giang hồ, tất nhiên khiến hắn chú ý hơn.

Ngay khi hắn biết tin người này xuất hiện ở kinh thành, vốn định giấu Phó Hồng Y xuống núi hỏi thăm. Nào ngờ Phó Hồng Y đã nghe tiếng, sau khi hắn xuống núi được hai ngày, y nhịn không nổi tự mình đi tìm.

Tạ Lẫm Chi quan tâm đến sức khỏe Phó Hồng Y, bèn thuê một chiếc xe ngựa để vào thành.

Thùng xe to rộng, thế mà ba người ngồi thành chen chúc. Phó Hồng Y luôn lười biếng, cuộc sống giam lỏng mười năm khiến xương cốt y ngày càng rã rời, không chịu được mệt. Vừa vào thùng xe, y quen thói vênh mặt hất hàm sai Tạ Lẫm Chi cởi giày, rồi cứ như không có xương dựa đầu vào vách xe, ngồi trên ghế dài, chợp mắt nghỉ ngơi.

Tạ Cảnh An ngồi gần Tạ Lẫm Chi, khổ lắm mới ngồi yên được đến lúc tách trà nhỏ nguội. Cậu vừa thấy cha và "mẹ" bắt đầu nhắm mắt thở nhẹ, bèn không kìm chế được mà meo meo dịch đến cạnh Phó Hồng Y.

Tạ Cảnh An cúi xuống, ghé sát vào tai Phó Hồng Y, gọi khẽ khàng: "Mẹ ơi……"

Hơi thở ấm áp từ Phó Hồng Y phe phẩy theo tiếng gọi. Y im lặng nâng mi mắt, ánh mắt lạnh lùng.

Không biết từ bao giờ, Tạ Cảnh An rút từ trong bao quần áo ra một chùm nho tím căng mọng. Đôi mắt hệt như cành liễu của cậu rực rỡ lấp lánh, cười toe lộ hàm răng trắng, trông chẳng khác gì thằng ngốc.

Thật tình, Phó Hồng Y có hơi cay mắt trước dáng vẻ chấn bé đù (chú bé đần) của cậu, lòng chợt bối rối.

Tính y và Tạ Lẫm Chi đều độc ác tàn nhẫn, giết người như nghóe, ngoài cười trong không cười. Rặt một phường lòng dạ đen tối, thế quái nào đẻ được thằng con chất phác hồn nhiên dính người.

Nói về đôi song sinh Tạ Thầm và Tạ Cảnh An, khoan bàn tính đứa em giống ai, chứ tính thằng anh giống Tạ Lẫm Chi mười phần mười. Mới tuổi nhỏ, lòng dạ cậu ta đã sâu không lường, ý xấu đầy bụng, cực kỳ quán triệt bộ môn giả nhân giả nghĩa, giấu kim trong bông của cha mình. Không những thế, cậu ta còn nhỏ nhen, có thù tất báo, nếu có ai đắc tội nhất định bị ép nôn ra gấp mười lần những gì lỡ nợ. Bởi thế, câu quân tử mười năm báo thù chưa muộn như được đo ni đóng giày cho Tạ Thầm.

Tính hai đứa trẻ trái ngược hoàn toàn.

Chùm nho Tạ Cảnh An đang cầm viên nào cũng căng mọng, vốn là trái cây tiến cống sang quý xa xỉ. Đấy là cống phẩm cho hoàng thất triều đình, là trái cây dành cho các nương nương trong hậu cung nhấm nháp. Ở dân gian ra giá mức nào cũng không có người bán, chẳng rõ Tạ Cảnh An đào từ đâu ra.

Tạ Cảnh An gỡ một quả xuống, bóc sạch vở, đưa đến bên môi Phó Hồng Y.

"Mẹ ăn đi."

Lông mi Phó Hồng Y hơi nâng lên, quan sát quả nho thơm mọng nước bên miệng. Sau y nhìn vẻ mặt mong chờ của con trai nhỏ, hơi cau mày. Trầm ngầm một hồi, môi mỏng y mới khẽ nhếch, từ tốn nuốt quả nho kia.

Mắt Tạ Cảnh An sáng lên: "Ăn ngon không mẹ?"

Phó Hồng Y không đáp, nhai quả nho chua ngọt trong miệng, dò hỏi: "Con lấy ở đâu?"

Tạ Cảnh An chớp chớp mắt, bỗng dưng đờ đẫn hơi sai sai.

Cậu ấp úng lẩm bẩm: "Con… con mua được……"

Phó Hồng Y cười như không cười, nhìn cậu.

Tạ Cảnh An gục đầu, ấp úng hồi lâu, cuối cùng chột dạ mà trả lời: "Thật ra…… Thật ra con trộm được……"

Lúc lạc mất Phó Hồng Y giữa dòng người tấp nập trên phố, khi đang tìm kiếm y, Tạ Cảnh An thấy trái cây quý hiếm trên chiếc xe ngựa xa hoa vô cùng từ xa tiến lại. Cậu nhớ đến "mẹ" ngày thường thích ăn trái cây lúc ở sơn trang, sau khi nếm thử chắc cú không có độc, bèn thuận tay hái một chùm.

Phó Hồng Y nghe vậy, bật cười khẽ...

07.

Do ngồi chung xe ngựa, dẫu Tạ Cảnh An cố tình thì thầm, thì nội lực của Tạ Lẫm Chi vẫn đủ để nghe rõ động tĩnh xung quanh trong vòng mười dặm. Cho nên, hắn dĩ nhiên nghe rõ mồn một những gì cậu thủ thỉ với Phó Hồng Y.

Tạ Cảnh An bị Tạ Lẫm Chi răn dạy một chập.

Sau khi Tạ Cảnh An ăn chửi xong, còn bị Tạ Lẫm Chi kiếm được cớ đuổi cậu xuống xe ngựa một cách đường đường chính chính.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!