Chương 30: (Vô Đề)

Thanh niên trước mặt bị cồn làm cho vẻ mờ mịt ửng hồng tan bớt, chỉ có vành tai còn hơi phiếm hồng, cậu ngoan ngoãn giơ tay lên nhận sai, một đôi con ngươi hơi hơi lấy lòng, chân thành mà nhìn hắn.

Sắc mặt Quý Nghiệp An vẫn lạnh lùng, hắn lăng lăng nhìn chằm chằm thanh niên đối diện, nhìn thẳng đến mức người đối diện cảm thấy mờ mịt, mới mở miệng nói: "Đêm nay ai đã đưa cậu đi?"

Tình nhân đời trước.

Trần Tê không dám nói ra những lời này, chỉ có thể trấn định nói: "Một người bạn."

Quý Nghiệp An hơi nhướng mày: "Nam?"

Trần Tê ngoan ngoãn gật đầu.

"Bao nhiêu tuổi? Đang làm gì? Hai ngươi quen biết nhau như thế nào?"

Mấy câu hỏi liên tiếp nện xuống, thiếu chút nữa ép Trần Tê phát ngốc.

Trần Tê theo bản năng tiếp thu câu hỏi của Quý Nghiệp An mà nghĩ nghĩ, rốt cuộc đời này cậu quen biết Yến Hoàn như thế nào.

Lại không nghĩ rằng, càng nghĩ sâu sắc mặt Trần Tê càng thêm cổ quái.

Theo lý thuyết, nếu cậu không có chủ động đi tiếp xúc Yến Hoàn, lấy thân phận cùng địa vị của bọn họ như vậy, hệt như hai đường thẳng song song, tuyệt đối không có khả năng giao thoa.

Nhưng đời này thật sự quá hoang đường, không giống đời trước bị cưỡng ép. Đời này bọn họ gặp mặt, đều là Yến Hoàn cố tình sắp đặt.

Trần Tê càng nghĩ thần sắc càng ngưng trọng, trong lòng cậu bỗng nảy lên một ý tưởng hoang đường.

Đời này sẽ không phải vì lần gặp mặt ở bệnh viện khi đó, Yến Hoàn liền xem cậu là thế thân cho bạch nguyệt quang Chu Lộc của hắn?

Cũng giống như đời trước, luyến tiếc cưỡng bách bạch nguyệt quang âu yếm hắn, vì thế muốn tìm một thế thân giá rẻ thay thế, tùy ý đùa bỡn.

Tưởng tượng như vậy, bỗng nhiên Trần Tê ngẩng đầu, nhìn Quý Nghiệp An cẩn thận trịnh trọng nói: "Quý ca nói đúng, tôi muốn tránh ra hắn."

Cái gì cũng chưa nói Quý Nghiệp An chậm rãi mở to hai mắt: "?"

Nhưng câu nói "Tôi muốn tránh xa hắn" kia giống như chó con ngửi được mùi bánh bao thịt, làm Quý Nghiệp An nhanh chóng phản ứng lại, hắn trịnh trọng gật gật đầu, thanh âm tràn ngập tán thưởng nói: "Đúng vậy, không sai, tránh xa hắn!"

Quý Nghiệp An sắc mặt bất biến, trên thực tế tâm tư trong lòng thật sự muốn bùng nổ, lông mày cũng hướng lên.

Tốt nhất tránh xa hai cái tên họ Tần kia càng xa càng tốt!

Như vậy nghĩ, Quý Nghiệp An càng thêm hăng hái, hắn thừa dịp Trần Tê hiện tại mới vừa uống rượu xong, thời điểm này phỏng chừng đầu óc còn choáng váng, nhân cơ hội nói: "Hắn không phải thứ tốt đẹp gì đâu."

Tần Hằng vốn dĩ chính là một tên cặn bã, khẳng định anh trai Tần Thiệu của hắn cũng không tốt!

Trần Tê thần sắc ngưng trọng nhịn không được gật gật đầu.

Cậu đương nhiên biết, đời trước Yến Hoàn không phải thứ tốt đẹp!

Quý Nghiệp An lại nhân cơ hội dỗ nói: "Lần sau cậu uống rượu ai cũng không được đi theo, ngoan ngoan ở yên một chỗ chờ tôi đến đón, đã biết chưa?"

Trần Tê nhớ tới bị Yến Hoàn mạnh mẽ đưa đi khi nãy, không cẩn thận thiếu chút nữa lật xe, trong lòng vẫn còn sợ hãi nói: "Được, tôi biết rồi."

Quý Nghiệp An còn đang vắt hết óc nghĩ ra mấy cái lý do dụ dỗ Trần Tê đồng ý, không nghĩ tới Trần Tê một câu đã đáp ứng.

Trong lòng hắn vui vẻ, khóe miệng kéo lên thiếu chút nữa áp không được, một lát sau, hắn ngồi xổm trước mặt Trần Tê, lải nhải nói liên miên nói: "Lần sau cậu uống rượu, nhớ nói cho bọn họ biết, cậu phải đợi Quý ca đến đón có biết không?"

Trần Tê gật gật đầu.

Quý Nghiệp An ngẩng đầu nhìn cậu, trong mắt mang theo ý cười, cong khóe miệng tiếp tục dụ dỗ nói: "Nào, học một lần, nói theo tôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!