Chương 579: Bỏ chạy

Dịch: phuongkta1

Biên: argetlam7420

Đến được cửa nha huyện, Mạc Vấn bị nha dịch ngăn lại.

"Đạo trưởng, có chuyện gì thế." Bởi vì nước Lương có phong thái sùng đạo, vì vậy mặc dù nha dịch ngăn cản Mạc Vấn, nhưng ngôn ngữ vẫn khá lịch sự.

"Bần đạo muốn gặp Điền huyện lệnh."

Mạc Vấn nói ra, nơi này tên là huyện Kim Sơn, Huyện lệnh họ Điền tên Vấn Dương.

"Đạo trưởng tìm đại nhân nhà ta làm gì." Nha dịch lại hỏi.

"Trước mắt gã sắp có một kiếp nạn, bần đạo có lòng tới cứu gã." Mạc Vấn nói ra.

Hai vị nha dịch nghe xong lời nói của Mạc Vấn hai mặt nhìn nhau, một lúc sau có một người trong đó mở miệng nói ra,

"Lời của đạo trưởng là thật chứ?"

"Nếu có nói ngoa, nguyện chịu trách phạt."

Mạc Vấn cười nói.

"Đạo trưởng xin đợi, tiểu nhân sẽ đi thông bẩm." Một trong hai vị nha dịch giao gậy cho đồng nghiệp, xoay người đi vào.

Không bao lâu, một người đàn ông trung niên có vẻ lo lắng rảo bước ra cửa.

Người này thân hình khôi ngô, mặt mũi tuấn tú lịch sự, mặc dù là quan văn nhưng có tướng của người tập võ, nhưng hiện tại vị Võ tướng này bị thương, má trái có mấy vết máu, trong ngực ôm một con báo, chứng tỏ nó là người chịu tội thay, nhưng người tinh mắt liếc một cái liền có thể nhìn ra vết thương trên mặt gã không phải do con báo gây nên, bởi vì móng vuốt của báo không rộng đến vậy.

"Đại nhân, chính là vị đạo trưởng này."

Nha dịch theo sau đưa tay chỉ Mạc Vấn, nói với Điền Vấn Dương.

"Đạo trưởng đến từ nơi nào." Điền Vấn Dương nhìn Mạc Vấn từ trên xuống dưới.

Từ trong hư vô đến. Mạc Vấn mỉm cười đáp.

Điền Vấn Dương thấy thế nửa tin nửa ngờ, giao con báo cho nha dịch bên cạnh, chắp tay với Mạc Vấn hỏi,

"Đạo trưởng chính là Tiên Nhân trên chín tầng trời?"

"Tiên nhân là thật, nhưng ta lại không ở trên trời." Mạc Vấn khẽ gật đầu, để tránh những dây dưa không cần thiết với người đời, đa số thời gian Tiên nhân không giấu giếm thân phận của mình, dù sao Tiên nhân không phải là kẻ trộm lén lút, không cần phải cố làm ra vẻ huyền bí.

Điền Vấn Dương thấy Mạc Vấn ăn nói tùy ý, thần sắc ung dung, trong lòng gã liền có vài phần tin tưởng, nghiêng người đưa tay,

"Mời đạo trưởng vào nhà thưởng trà."

Mạc Vấn chậm rãi gật đầu, cất bước mà vào, Điền Vấn Dương cũng không mời Mạc Vấn tới hậu viện trước tiên, mà dẫn hắn ngồi xuống chiếc ghế tại đại đường huyện nha.

"Xin hỏi đạo trưởng, bổn quan có kiếp nạn gì?"

Sau khi ngồi xuống Điền Vấn Dương mở miệng hỏi.

"Kiếp nạn cực kỳ lớn, có thể mất mạng." Mạc Vấn nghiêm mặt nói ra.

Điền Vấn Dương nghe vậy sắc mặt đại biến, nếu Mạc Vấn là dã đạo giả thần giả quỷ vân du bốn phương đi lừa gạt tiền bạc, chắc chắn sẽ không dám nói ra loại ngôn ngữ làm cho người ta sợ hãi như thế này, như vậy có thể thấy được Mạc Vấn khác biệt rất lớn với những dã đạo kia.

"Mong đạo trưởng chỉ rõ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!