Sau khi ăn trưa xong, Tống Thư Hàng liền đi đến tiệm sách gần đó để đọc ké sách.
Hắn thích đọc ké sách, cũng không phải vì muốn bớt vài đồng tiền thuê sách, chẳng qua đây là sở thích cá nhân của hắn —— Tống Thư Hàng cảm giác ngồi xổm ở góc giá sách trong tiệm đọc thế này thì cực kỳ thích!
Đương nhiên, vì để tránh cho chủ tiệm ghét hắn, đọc ké nửa ngày thì hắn sẽ thuê một hai quyển gì đấy về nhà —— Sống trên đời này ấy mà, cần có một trái tim, không thể quá mức được! Vậy mới có thể tránh cho chủ tiệm ngứa mắt mà đá đít hắn ra ngoài.
Dù sao thì tiệm sách lớn này có đủ mọi loại sách, không riêng gì tiểu thuyết, những cửa tiệm cho thuê đủ loại sách vở thế này đã không còn nhiều nữa.
Nếu như bị cho vào sổ đen thì sợ là tìm khắp gần khu đại học Giang Nam này cũng không có tiệm nào hơn được tiệm này.
Đều nói tên của một người rất quan trọng, người cũng như tên, Tống Thư Hàng rất thích đọc sách, hơn nữa cũng không kén chọn.
Mặc kệ là tiểu thuyết, sáng tác văn học, văn tập cổ điển, thậm chí ngay cả các loại tri thức lý luận chán phèo người ta nhìn thấy đã đau đầu chóng mặt thì hắn đều thích tất.
Gần đây hắn chủ yếu chỉ đọc ké một ít sách nói về kỹ xảo lái xe, hắn định nhân lúc chương trình học nhàn hơn một chút thì đi thi lấy bằng lái. Đăng ký thi lấy bằng lái ở trong trường rẻ hơn đến bảy tám ngàn đồng so với ra ngoài thi.
…
Thời gian đọc ké sách lúc nào cũng trôi qua cực nhanh.
Nháy mắt đã gần ba giờ chiều mất rồi.
- Nhanh thật…. Phải chuẩn bị đi về thôi. Còn phải đến siêu thị ở gần đây mua chút đồ tối ăn, tối thứ sáu có thể quẩy thâu đêm rồi.
Tống Thư Hàng cười hắc hắc.
Nói xong thì hắn rút đại một quyển sách, đi về phía quầy, làm thủ tục thuê sách.
Quầy tính tiền của tiệm sách nằm ở lối ra vào, hôm nay mái hiên che nắng bên ngoài đã bị hỏng, cho nên bà chủ của tiệm sách qua một góc râm ngồi tránh ánh nắng chói chang chiếu thẳng vào.
- Nắng chói quá đi mất, đã có cảm giác như vào giữa mùa hè rồi vậy.
Tống Thư Hàng giơ một tay che mắt, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời trong veo không một gợn mây kia. Một bên giơ tay phải đưa quyển sách định thuê cho bà chủ.
Bà chủ tiệm là một mỹ nhân Giang Nam điển hình, yểu điệu như làm từ nước vậy.
Cô cũng thích đọc sách, thích nhất là cầm sách đọc cả ngày. Từ cách ăn diện cũng có thể thấy được chất lượng cuộc sống của cô không thấp, mở tiệm sách này chẳng qua là vì sở thích cá nhân của cô mà thôi.
Bà chủ tiệm ngày thường yên lặng ngồi ở đó đọc sách đẹp như một bức tranh, quả thực khiến người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Rất nhiều thanh niên cũng vì muốn được ngắm nhìn khung cảnh xinh đẹp ấy, mà thay đổi sở thích riêng của mình, từ thanh niên ngu si biến thành thanh niên văn học, thường xuyên ra đây la liếm.
Bất quá, nghe nói vẻ đẹp như tranh này chỉ là một hình thức hòa bình của bà chủ….
Có hình thức hòa bình thì nhất định sẽ có hình thức pk hay là hình thức cuồng bạo. Bất quá Tống Thư Hàng đến đây hơn nửa năm rồi nhưng chưa thấy qua bao giờ.
- Xong rồi, nhớ phải trả lại trong vòng hai ngày. Trễ một ngày thì tăng 1 đồng tiền thuê.
Bà chủ làm thủ tục thuê sách xong thì phất tay liên tục ý bảo Tống Thư Hàng mau cút đi.
Mặc dù chỉ mới mò đến hơn nửa học kỳ, nhưng cái tên nhóc thích đọc ké sách, hơn nữa mỗi lần đến đọc ké là cả buổi trời này vẫn để lại ấn tượng khá sâu sắc đối với bà chủ. Nếu như không phải vì tên nhóc này biết điều, mỗi lần đều thuê một vài quyển sách ủng hộ cô thì cô đã sớm cầm chổi đuổi người rồi.
- Hắc hắc.
Tống Thư Hàng cười tươi nhận lại sách, sau đó vừa mới bước một chân ra cửa.
Đùng!
Đúng lúc này, một tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!