- Làm ơn tuyệt đối đừng làm thế.
Tống Thư Hàng lập tức chặn lại:
- Ba ngày trước Vũ Nhu Tử đã đưa hai giáo viên của tôi vào bệnh viện rồi. Có một người bây giờ còn đang nằm viện, người còn lại chính là thầy giáo người Anh chống nạn tiền bối vừa mới gặp xong đấy. Nếu tiền bối lại tiễn thêm mấy giáo viên nữa vào viện thì ai cũng sẽ thấy quá quái lạ mất thôi.
- Hả? Vũ Nhu Tử làm rồi à? Chẹp, khó nhỉ, nếu ta lại tiễn thêm một giáo viên nữa vào viện thì lộ liễu quá.
Dược Sư xoa cằm, ra vẻ tiếc nuối:
- Đáng tiếc thật, diệu kế tuyệt vời thế mà lại bị người ta làm trước mất rồi.
Tống Thư Hàng tiếp tục bổ sung:
- Hơn nữa đây cũng không phải chỗ thích hợp để luyện thối thể dịch. Bạn cùng phòng tôi có thể trở lại bất cứ lúc nào, họ mà biết ngài đến lớp học lôi tôi tới đây để luyện chế cái gọi là đan dược, thì chắc chắn sẽ tống cả hai người chúng ta vào bệnh viện tâm thần Thạch Sơn đấy.
Đừng có hoài nghi độ "tốt bụng" của ba thằng bạn cùng phòng kia, chúng nó chắc chắn sẽ làm thế.
Dược Sư thở dài:
- Thế mới nói phàm nhân rõ là phiền toái. Tiểu hữu Thư Hàng à, hay là ngươi rời xa hồng trần, gia nhập môn phái trong nhóm chúng ta đi. Mấy môn phái trong nhóm chúng ta không tồi, đứng hàng đầu trong cả Hoa Hạ này đấy. Tỷ như Đại La giáo, Thiên Nhai Vân Du Tự, Linh Điệp Đảo, Huyền Hoàng Kiếm Tông đều có tiếng tăm vang dội trong giới tu sĩ cả.
- Tôi sẽ cân nhắc.
- Tống Thư Hàng đáp, có lẽ tương lai sẽ có ngày hắn lựa chọn gia nhập một môn phái nào đó, thế nhưng không phải bây giờ.
Theo cách nói của tu sĩ thì bây giờ hắn chưa đoạn hồng trần, chưa hiểu thấu suy nghĩ của bản thân, không thích hợp để gia nhập môn phái chuyên tâm tu tiên.
- Cơ mà, chiều nay ngươi không trốn tiết được thật à? Hay là ta gây ra một vụ tai nạn ngoài ý muốn nào đó cho cả trường đều nghỉ luôn nhé? Như vậy sẽ không khiến ai hoài nghi hết.
- Dược Sư bình tĩnh đưa ra đề nghị khiến người ta thót cả tim.
- Dược sư tiền bối, xin ngài đừng có làm mấy việc đáng sợ như thế.
- Tống Thư Hàng nghiêm túc nói :
- Tôi chỉ cần xin nghỉ là được, tôi đã viết sẵn đơn xin nghỉ học rồi đây.
- Ngươi xin nghỉ rồi có sợ học không theo kịp các bạn không?
- Dược Sư lo lắng hỏi.
Tiến độ học tập của cá nhân tôi so với việc toàn bộ học viện xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì cái nào nghiêm trọng hơn hả?
- Xin hãy yên tâm, tôi chỉ cần tùy tiện mượn vở ghi của bạn học là đuổi kịp chương trình mấy tiết nghỉ ngay. Gần đây tôi học hành ngon nghẻ lắm.
- Tống Thư Hàng cam đoan.
Dược Sư:
- Thế thì tốt quá rồi, chúng ta đi tìm chỗ luyện chế thối thể dịch thôi!
- Hay là ra ngoài trường xem có cần thuê nhà không nhỉ.
- Tống Thư Hàng nói.
Hắn vốn định thuê một căn nhà ở bên ngoài, nhân cơ hội hôm nay làm luôn một thể đi thôi.
- Ừ, có lý. Đúng là phải thuê nhà thật. Có lẽ ta phải ở chỗ ngươi mấy ngày, không có chỗ ở là không ổn rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!