Muốn luyện xong thối thể dịch cần phải đun tầm bốn tiếng đồng hồ, bếp từ chắc không hỏng chứ? Tống Thư Hàng hơi lo lo.
Nhìn qua cái vung làm bằng thủy tinh cường lực của nồi lẩu, có thể thấy nhân sâm xắt miếng đang trồi lên lặn xuống trong làn nước, trong lòng hắn nổi lên một cảm giác khó tả ... đây là luyện đơn đấy à?
Đúng vậy, chính là luyện đơn.
Cơ mà sao cứ thấy nó chẳng khác gì lúc thường ngày mình nấu mì nhỉ?
Chắc là tại bộ dạng nấu thuốc của hắn có gì đó sai sai rồi.
Di động cài đặt chế độ đồng hồ đếm giờ, Tống Thư Hàng vừa nhìn nhân xâm cắt miếng trong nồi, vừa liên tục để ý thời gian.
5 phút sau…
Hắn lập tức mở vung, cho thêm vị thuốc thứ hai
- cẩu kỷ tử.
Hai loại dược liệu trôi nổi trong nước sôi, nhuộm nồi nước thành màu vàng óng.
Độ lửa và thời gian đều phải có thời gian tích lũy kinh nghiệm mới nắm được.
Mà kinh nghiệm của bạn Tống nào đó thì làm gì có miếng nào.
Cho nên hắn chỉ có thể canh chuẩn thời gian, vừa đúng năm phút là cho thêm thuốc mới, còn độ lửa ấy à…cứ giao cho bếp điện từ đun đi.
- Quả nhiên vẫn cứ thấy giống nấu mì.
Nếu ba tiếng nữa mình hầm ra một nồi thuốc Bắc bình thường thì sẽ có tâm trạng thế nào nhỉ?
Tờ đơn thuốc "thối thể dịch bản đơn giản" kia liệu có thể khiến cho thế giới quan mười tám năm nay của hắn sụp đổ hay không? Hay là giấc mộng tu chân mấy ngày nay vừa tiếp xúc sẽ phai nhạt mất?
Nồi lẩu nóng dần, nhiệt độ trong phòng cũng dần dần cao lên.
Lúc này băng châu trên cổ Tống Thư Hàng truyền đến một làn hơi man mát khiến cho hắn sảng khoái cả người. Không chỉ thế, băng châu còn làm cho đầu óc hắn tỉnh táo hơn, không biết từ lúc nào đã tiến vào trạng thái cực kì chú tâm.
Tống Thư Hàng nhẹ nhàng vân vê băng châu trên ngực.
Viên băng châu thần kì này làm cho hắn tin tưởng vào thối thể dịch hơn một chút.
- Đừng làm cho ta thất vọng nhé, nếu có thể thì, cho dù luyện thuốc thất bại, ít ra cũng phải cho ta thấy sự tồn tại chân thật của "tu chân" nha.
Tống Thư Hàng cầm vị thuốc thứ ba, trong lòng nổi lên gợn sóng. Vị thuốc thứ ba này Tống Thư Hàng chưa tìm ra trên mạng, tên là triêu lộ huyền thảo.
Nhìn hình dạng thì nó chẳng khác gì cỏ non bình thường, đều là thực vật sợi dài màu lục. Nhưng mà nhìn kĩ thì trên nhánh triêu lộ huyền thảo này có hơi nước ngưng tụ không tan lúc ẩn lúc hiện, như sương mai trên lá cây buổi sớm vậy.
Con số trên điện thoại di động nhanh chóng nhảy lên, thời gian 5 phút tới!
Tống Thư Hàng mở vung nồi, thả triêu lộ huyền thảo vào rồi nhanh chóng đóng lại.
Trong lòng hắn dấy lên chút mong chờ, bởi vì đây là một loại dược liệu đặc thù, không biết chừng có thể khiến cho thuốc trong nồi xảy ra biến hóa gì đó cũng nên.
Triêu lộ huyền thảo trôi nổi trong nước sôi cũng như hai vị thuốc trước đó.
Ánh mắt Tống Thư Hàng nhìn chằm chằm vào nhánh cỏ, băng châu trước ngực truyền tới hơi lạnh man mác khiến cho tinh thần tập trung cực kỳ cảm giác này trước đến nay chưa từng có.
Dần dần, ba loại dược liệu trong nồi phóng đại lên trước mắt hắn!
Giờ phút này trong thế giới của Tống Thư Hàng chỉ có dược liệu, không còn vật gì khác nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!