Chương 22: Món Quà Bất Ngờ

Theo như những gì Vũ Nhu Tử thấy:

Ngay tại lúc hai con linh quỷ hung tợn phóng tới trước mặt Tống Thư Hàng thì người không chút hoang mang, bình tĩnh xoay người nhặt điện thoại lên, sau đó nhổ một gốc độc long thảo lên.

Loại bình tĩnh thong dong này của tiền bối cứ như là hai con linh quỷ hung tợn đang lao tới trước mặt hắn chỉ là rác rưởi, căn bản không đáng nhắc tới!

Độc long thảo cũng không phải loại dược liệu quý hiếm gì cho cam, thế nhưng… gốc độc long thảo này rõ ràng không phải mọc hoang, mà là khi xưa có người cố ý trồng xuống để làm mắt trận!

Một khi bị nhổ lên thì sẽ triển khai một lá chắn trận pháp vô hình.

Hai con linh quỷ muốn tấn công Tống Thư Hàng bị đập lên trên lá chắn trận pháp, giống như ruồi bọ bay trúng lưới điện, sau khi rung lên bành bạch một cái là ngã lăn quay ra mặt đất, không ngóc lên được nữa. Rõ ràng đã mất đi khả năng chống cự.

- Thật… Thật lợi hại!

Trong lòng Vũ Nhu Tử thầm than.

Nàng đang cảm thán nhãn lực của Tống tiền bối!

Nàng ở nơi này bố trí cả buổi trời cũng không thể phát hiện được ở nơi này còn che giấu một trận pháp! Tống tiền bối phát hiện khi nào thế nhỉ?

Gốc độc long thảo kia là một mắt trận áp trận của một trận pháp cường đại. Khác với những mắt trận dùng để cung cấp năng lượng cho trận pháp bình thường, mắt trận áp trận chính là chốt mở trận pháp, một khi bị nhổ lên thì trận pháp sẽ khởi động!

Đây là do cha của cô đã bố trí hơn sáu mươi năm trước.

Xem ra, năm đó cha cô đã bố trí một trận pháp phong ấn hai tầng ở Qủy Đăng Tự. Một tầng là khốn linh trận pháp đơn giản, chỉ hạn chế phạm vi hoạt động của linh quỷ. Thiết lập ở bên trong chùa, sau khi Quỷ Đăng Tự bị san bằng thì nó đã mất đi hiệu lực.

Một tầng khác là trận pháp phong ấn cực mạnh, bình thường nằm ở trạng thái ẩn giấu. Nhưng chỉ cần nhổ độc long thảo lên thì sẽ kích hoạt, đây là đại trận dùng để hàng phục linh quỷ, một khi mở trận pháp này ra thì linh quỷ bên trong Quỷ Đăng Tự cũng sẽ bị hàng phục và phong ấn!

Tống tiền bối vừa tới đây đã phát hiện ra trận pháp thứ hai này rồi sao? Hắn nhìn như tùy ý chọn ngồi ngay bên cạnh mắt trận, đề phòng cô gặp phải chuyện gì.

Không hổ là tiền bối, mình vẫn còn rất nhiều điểm cần phải học tập!

Vũ Nhu Tử nghĩ thế, đồng thời nhảy vọt tới, đạp hai con linh quỷ suy yếu ở dưới chân.

Sau đó, cô lấy ra hai hạt châu phát ra hàn khí từ trong vali to của mình.

"Phong hồn băng châu", đây là bảo vật dùng để phong ấn linh quỷ, phong ấn linh quỷ ở bên trong đó, tiếp theo lại chuẩn bị dùng trận pháp khế ước tương quan, là có thể thành lập khế ước với linh quỷ rồi!

Vũ Nhu Tử vì đề phòng mình lại phạm phải sai lầm trong lúc phong ấn, cho nên đã mang theo rất nhiều phong hồn băng châu tới đây.

Cô kẹp hai hạt băng châu ở giữa ngón tay, hai tay nhanh chóng bắt quyết tạo thành rất nhiều thủ ấn.

- Phong!

Khẽ hô một tiếng.

Hai con linh quỷ bị trọng thương không có chút khả năng phản kháng nào, bị tách ra nhốt bên trong hai hạt phong hồn băng châu!

Tống Thư Hàng mở to hai mắt ra nhìn, ở phía trước, hai luồng ánh sáng màu xanh vây quanh Vũ Nhu Tử bị hút vào bên trong hai hạt băng châu kia.

Cảnh tượng thế này vô cùng huyền ảo!

Bất kỳ tri thức khoa học nào cũng không thể giải thích những chuyện xảy ra trước mắt.

Tống Thư Hàng nuốt một ngụm nước bọt, lúc này, thế giới quan đã hình thành suốt mười tám năm của hắn đã sụp đổ hơn phân nửa. Lẽ nào, trên thế giới này thật sự có quỷ quái tồn tại?

Loại chuyện mà khoa học cũng không thể nào giải thích được rõ ràng thế này, có lẽ chính là một loại tư thái đặc biệt tồn tại ở giữa nhân gian giống như trong truyền thuyết vẫn hay nhắc tới?

- Tiền bối, lần này thật sự phải cảm ơn người rất nhiều. Nếu như không có người giúp đỡ thì sợ là hai con linh quỷ lần này đã chạy thoát rồi. Nếu như để cho chúng nó chạy thoát thì chúng sẽ không quay về nơi này nữa, lần sau muốn tìm được chúng nó sẽ phiền phức lắm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!