Tống Thư Hàng cười ha ha:
- Khụ khụ, nếu như chuyện Vũ Nhu Tử cô nương muốn xử lý không tốn quá nhiều thời gian thì cũng không phải là không thể. Nhưng buổi học chiều mai đã định ngày từ trước hôm khai giảng rồi, nếu không có nguyên nhân đặc biệt nào thì cũng sẽ không hủy lịch được đâu.
Thư Hàng không muốn dây dưa đề tài này mãi, lập tức nói sang chuyện khác:
- Vũ Nhu Tử cô nương muốn đi Quỷ Đăng Tự sao? Lúc cô đi ra ngoài không biết vị trí cụ thể của Quỷ Đăng Tự à?
Cô gái đơn thuần rất dễ bị dời đề tài nói chuyện:
- Vâng, ta chỉ biết là nó ở phố La Tín ở thành phố J, nên cho đám sư điệt đặt vé máy bay rồi chạy đi luôn. Không nghĩ tới Quỷ Đăng Tự lại khó tìm như vậy.
Sư điệt… Thời buổi này mà vẫn còn thứ này cơ à?
Tống Thư Hàng vừa nghĩ, tay vừa múa trên bàn phím, lại gõ vào ô tìm kiếm
- thành phố J, khu phố La Tín, Quỷ Đăng Tự.Có thông tin của phố La Tín và thành phố J, nhưng không hề có thông tin gì về Quỷ Đăng Tự cả, trên bản đồ cũng không có dấu hiệu.
Phỏng chừng đây là một cái chùa miếu rất nhỏ, hoặc là đã đóng cửa từ lâu.
Vũ Nhu Tử đột nhiên nói:
- Tống tiền bối, có thể cho ta mượn máy tính dùng một chút được không? Để ta tìm ít thông tin tình báo, với cả Bắc Hà Tán Tiên tiền bối trong nhóm có tin tức rồi cũng nên.
Tống Thư Hàng gật đầu, log out tài khoản chat rồi nghiêng người nhường chỗ ngồi cho Vũ Nhu Tử.
Vũ Nhu Tử cười ngọt ngào, ngồi vào chỗ rồi thuần thục đăng nhập vào tài khoản chat của mình.
Vũ Nhu Tử có chút thất vọng, tắt khung chat rồi lại tìm thông tin về phố La Tín và mấy chùa miếu ở nơi đó. Cô cũng suy đoán rằng Quỷ Đăng Tự kia liệu rằng không tồn tại, hay là đã đổi tên.
Tống Thư Hàng ngồi bên cạnh nhìn màn hình một lúc rồi chợt nhớ ra, điện thoại của mình với của Vũ Nhu Tử đều sập nguồn rồi.
Tống Thư Hàng nói:
- Vũ Nhu Tử, cho tôi mượn điện thoại của cô một chút. Chỗ tôi có sạc đa năng, tầm một tiếng là sạc được đầy pin cho cô.
Vũ Nhu Tử nhanh chóng lấy điện thoại di động ra rồi đưa cho Thư Hàng.
Thư Hàng tiếp lấy điện thoại rồi cầm cả máy của mình đem đi sạc pin.
Ngay tích tắc lúc Tống Thư Hàng xoay người, Vũ Nhu Tử hai tay đặt trên bàn phím, cạch cạch cạch cạch, tốc độ gõ tăng lên chóng mặt. Trong nháy mắt, tốc độ gõ của cô tăng lên đến ít nhất hơn 900 apm. Nếu như gamer chuyên nghiệp đi thi đấu có tốc độ tay như vậy, thì chấp hết các gamer ở tất cả các game khác.
Trên màn hình máy tính, một loạt cửa sổ mở ra rồi đóng lại, từng trang web mở ra.
Rất nhanh, thông tin của một nam sinh bị điều tra ra.
Có ảnh bán thân của Tống Thư Hàng đang cười tươi, bên cạnh là thông tin cá nhân của hắn.
Lớp 43, khoa 19, thuộc khoa Kỹ Thuật Cơ Khí của học viện Kỹ Thuật Thiết Kế và Chế Tạo của Đại học Giang Nam.
Sau đó lại có một cửa sổ hiện ra, đó là thời khóa biểu của Tống Thư Hàng.
Ngay sau đó lại là chương trình học chiều nay của hắn. Giáo sư Nhân Thủy.
Đó là một giáo viên trẻ tuổi, có tướng mạo anh tuấn, người cao ráo, đeo kính đen, khóe miệng luôn tươi cười nhu hòa. Người này thuộc về loại nam nhân có thể đứng ở đâu cũng có thể hấp dẫn một đoàn thiếu nữ đang tuổi xuân.
Tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Nhận được thông tin tình báo rồi, Vũ Nhu Tử đóng lại tất cả cửa sổ trên màn hình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!