Chương 41: (Vô Đề)

Vòng thứ nhất đại bỉ kết thúc, ba người Trần Khinh Dao vừa mới nhảy xuống đài tỷ thí, liền có một đám người ùa tới.

Triệu Thư Bảo mặt đầy sùng bái: "Tỷ tỷ thật sự lợi hại, ta về sau cũng phải cố gắng lợi hại giống như ngươi!"

Tần Hữu Phong vui mừng nói:"Tiểu hữu và Tiểu Tấn, đánh còn xuất sắc hơn cả ta."

"Tỷ tỷ, ngươi không bị thương chứ?" Tô Ánh Tuyết lo lắng vây quanh quan sát nàng.

Chu Thuấn lại dùng ánh mắt nhìn tân đối thủ mà nhìn hai người, nói lời chúc mừng thăng cấp, rồi lập tức tiếp lời: "Lần sau phải cùng ta lên đài luận bàn."

Triệu Thư Hữu thì cảm khái: "Cứ thế này mà đi xuống, hai người các ngươi thật có khả năng tiến vào nội môn."

Hắn dùng ba năm thời gian mới đạt được Trúc Cơ rồi được nhập nội môn, liền bị người khác coi như thiên tài, chính hắn cũng cảm thấy đắc ý thế nhưng mấy người trước mắt này, bái nhập tông môn chưa đến ba tháng mà thoạt nhìn đã có hi vọng tiến vào nội môn, thật sự là hậu sinh khả úy.

Mấy người tranh nhau nói, Trần Khinh Dao suýt nữa ứng phó không xuể. Nàng vốn thắng trận đầu không cảm thấy hưng phấn bao nhiêu nhưng thấy mọi người vui vẻ như vậy, nàng mới vui lây theo.

Nàng quay sang Tần Hữu Phong và Chu Thuấn nói: "Cũng chúc mừng hai ngươi thăng cấp."

Sau đó lại vòng qua để Tô Ánh Tuyết kiểm tra, cười nói: "Yên tâm, ta không có bị thương."

Rồi quay sang Triệu Thư Hữu, mượn lời chúc của hắn, cuối cùng lại xoa má Triệu Thư Bảo, nói: "Chí hướng của ngươi chưa đủ lớn, phải nói về sau muốn lợi hại hơn cả ta mới đúng."

"Tỷ tỷ là lợi hại nhất!" Triệu Thư Bảo kiên trì đáp, hoàn toàn không để ý tới tâm tình của ca ca mình.

Bên kia, Trịnh Thanh Nghi cũng bị không ít người vây quanh, tiếng nói lanh lảnh của Hứa Giai Linh thỉnh thoảng vang lên.

Hắn gạt mọi người ra, đi đến trước mặt Trần Khinh Dao cùng Tiêu Tấn, sắc mặt vẫn lạnh nhạt, nhưng giọng điệu lại trịnh trọng: "Đa tạ."

Nếu không có lời mời hợp tác từ Trần Khinh Dao, một mình hắn đối mặt đám đệ tử cũ kia, nhất định sẽ thua.

Trần Khinh Dao khoát tay: "Đều là giúp đỡ lẫn nhau mà thôi."

Nếu không có sức chiến đấu của Trịnh Thanh Nghi, nàng và Tiêu Tấn hẳn cũng đánh rớt được một ít người nhưng kết quả cuối cùng tám phần sẽ thua, cho nên ba người bọn họ ai cũng không cần nói lời cảm tạ ai.

Trịnh Thanh Nghi hơi gật đầu, xoay người rời đi.

Hứa Giai Linh bước đến, trong trẻo nói câu chúc mừng: "Ngươi còn mạnh hơn so với ta tưởng tượng."

Trần Khinh Dao cười nói: "Ta còn tưởng trong mắt ngươi chỉ có một người khác, nhìn không thấy ta."

Hứa Giai Linh lè lưỡi với nàng rồi đuổi theo Trịnh Thanh Nghi rời đi.

Vòng thứ nhất kết thúc, ngay sau đó là vòng thứ hai, số đệ tử tham gia đúng 300 người.

Vị Kim Đan chân nhân kia lại xuất hiện trên không, tuyên bố quy tắc kế tiếp.

Từ vòng thứ hai trở đi, tỷ thí sẽ là hai người đối chiến. Ba trăm đệ tử nhận phù lệnh, trên phù lệnh có số, hai số liền kề thành đối thủ, như số một đấu số hai, số ba đấu số bốn…

Ba trăm người chia thành một trăm năm mươi cặp, trong sân có hơn ba mươi đài tỷ thí, đồng loạt tiến hành nên cũng sẽ nhanh chóng kết thúc.

Trong bọn họ, Chu Thuấn được xếp số sớm nhất, là số bốn mươi lăm nên ngay từ đầu đã lên đài.

Đối thủ của hắn là một nữ tu sĩ, tu vi Luyện Khí tầng chín cũng dùng kiếm. Thân hình uyển chuyển, phi kiếm linh hoạt, hành động nhẹ nhàng như tiên tử.

Đáng tiếc gặp phải Chu Thuấn, kiếm khí lạnh lẽo như băng, sắc bén cuồng mãnh, vừa khắc chế hẳn phong cách của nàng. Đánh đến mức nàng gần như không có lực hoàn thủ, chỉ đành tức giận nhận thua.

Chu Thuấn trở lại khán đài, mọi người chúc mừng nhưng hắn lại không mấy hài lòng, nói: "Nàng quá yếu."

Trần Khinh Dao không khỏi cạn lời. Nàng xem ra đã hiểu rõ, tên này tham gia đại hội, không phải vì thắng thua mà là để đánh nhau cho đã.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!