Chương 39: (Vô Đề)

Sân chung quanh pháp trận bố trí xong, về sau liền sẽ không tùy ý bị người quấy rầy, mấy người bọn họ đều có thể an tâm làm chuyện của chính mình.

Kế tiếp, Trần Khinh Dao bắt đầu luyện chế pháp khí, vì thế còn cố ý đến Đổi Đường, cùng với tông môn phường thị, mua chút tài liệu luyện khí.

Bất quá, những tài liệu khác đều là phụ, chân chính chủ tài liệu là Thiên Hà Sa.

Bởi vì mục đích là luyện tập, cho nên nàng cũng không đơn luyện một loại pháp khí nào, mà mặc kệ đao, thương, kiếm, kích, côn, tiên, chùy, rìu… tất cả trong truyền thừa luyện tập được nhiều biến hóa, lại lấy vật thật mà luyện chế.

Luyện xong, đối với pháp môn luyện khí, nàng đã có không ít lĩnh ngộ.

Sau đó mới bắt đầu luyện chế pháp khí cho chính mình và mấy người đồng bạn. Nàng cùng Tiêu Tấn như cũ dùng chủy thủ và trường thương; Tần Hữu Phong từ trước dùng kiếm, hiện giờ vẫn là kiếm, chỉ đổi thành trọng kiếm.

Chỉ có Tô Ánh Tuyết phiền toái một chút, bởi vì trước giờ chưa từng dùng qua lưỡi dao sắc bén, nàng tự hỏi hồi lâu, do dự mà hỏi Trần Khinh Dao, có thể chọn kim thêu làm vũ khí hay không.

Trần Khinh Dao sảng khoái đồng ý, đừng tưởng rằng kim thêu hoa liền không có lực sát thương. Tỷ như "ra tất thấy huyết" Bạo Vũ Lê Hoa Châm, chính là ám khí chi vương khiến người nghe liền biến sắc; lại như mỗ vị phương đông giáo chủ tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, chỉ bằng một tay kim thêu hoa mà tiếu ngạo giang hồ; lại như Dung ma ma… khụ khụ, cái này không tính.

Tóm lại, chỉ cần đủ chuyên tâm, kim thêu hoa cũng có thể thành đại lão.

Ở những ngày nàng luyện khí hăng say, thì ngoại môn đại hội cũng dần dần tới gần, không khí giữa ngoại môn đệ tử cũng trở nên căng thẳng.

Mấy ngày này, chỉ cần ở trong tông môn đi lại, tùy ý đều có thể nghe thấy mọi người bàn luận lần đại hội so tài lần này ai là người có khả năng thắng nhất, thậm chí còn có người lén mở sổ cược.

Trần Khinh Dao cùng mấy người, trừ Tô Ánh Tuyết ra, đều tính toán tham gia thử xem. Bọn họ chỉ coi đó là một loại rèn luyện, muốn nhìn xem mình và người khác chênh lệch thế nào.

Bởi vì không phải hướng về thứ hạng mà đi, cho nên mấy người cũng không quá khẩn trương, vẫn cứ làm gì thì làm nấy.

"Có Luyện Khí viên mãn Vương sư huynh, Hoàng sư tỷ, Luyện Khí tầng mười Ngô sư huynh, Hạ sư huynh… bốn năm vị này đều là người có khả năng thắng nhất. Còn lại một số cảnh giới tuy cao nhưng thực lực không tính là mạnh."

Hứa Giai Linh bẻ đầu ngón tay mà kể cho Trần Khinh Dao nghe. Từ sau lần uống trà hôm đó, nàng thỉnh thoảng sẽ đến nhàn nhã ngồi một lát. "Trong đám Luyện Khí tầng chín, mọi người đều nói có hy vọng nhất là Chu Thuấn. Nghe nói hắn sắp có được một thanh bảo kiếm, thực lực nhất định sẽ tiến thêm. Còn nữa, bạn đồng môn của ngươi, thường xuyên cùng Chu Thuấn luận bàn, cũng có người cược hắn thắng được."

Nàng nói những cái đó đều là ứng cử viên được ngầm đặt cược đứng đầu. Trần Khinh Dao nghe xong, cười hỏi: "Còn ca ca Thanh Nghi của ngươi đâu?"

Hứa Giai Linh trừng đôi mắt hạnh, hờn dỗi nói: "Thanh Nghi ca ca cũng rất lợi hại, chỉ là vừa mới nhập tông, người khác không biết bằng không khẳng định sẽ cược hắn!"

"Phải phải." Trần Khinh Dao cười dỗ dành.

Hứa Giai Linh chu môi một lát, lại nói: "Gần nhất đổi đường pháp khí, đan dược, linh tinh nhưng bán rất chạy, còn có một số bùa chú công kích, trận pháp, nghe nói ở phường thị tông môn thường có người trả giá cao cầu mua."

Nghe vậy, trong lòng Trần Khinh Dao vừa động.

Hiện tại trong túi trữ vật của nàng có rất nhiều pháp khí luyện tập ra vốn tính toán gần đây sẽ xuống núi, nhờ Tôn Bảo mang đi bán nhưng ở chợ đen thì e rằng khó mà tiêu thụ hết nhiều pháp khí như vậy.

Trong tông môn thì lại khác, ngoại môn đệ tử có tới mấy vạn người, chỉ riêng số tham gia đại hội thì Luyện Khí hậu kỳ đã có hai ba ngàn. Chỉ cần một phần mười số đó muốn đổi trang bị mới thì cũng đã là một nhóm khách hàng cực lớn rồi!

Trước kia nàng chưa từng nghĩ đến đây là một cơ hội kinh doanh cực tốt. Cũng may hiện tại chưa muộn, còn cách đại hội so tài còn một tháng, đủ để nàng chuẩn bị rồi kiếm một khoản lớn.

Nàng tính toán đem đan, phù, trận khí đều mang ra bán. Người khác nếu hỏi, liền nói là hàng từ nơi khác mà đến, chắc sẽ không ai truy hỏi tới cùng. Hơn nữa trong tông môn an toàn được bảo đảm, không lo gặp phải độc thủ.

Chờ tiễn Hứa Giai Linh đi, Trần Khinh Dao lập tức hành động, gọi Tiêu Tấn, Tần Hữu Phong, Tô Ánh Tuyết đến, nói ra ý nghĩ của mình rồi lại một lần nữa đóng cửa phòng luyện chế, bắt tay làm việc.

Trong túi trữ vật của nàng, tài liệu đã sẵn có rất nhiều vừa có dự trữ thường ngày, vừa có số dư lại từ các nhiệm vụ trước, đặc biệt là rất nhiều dược liệu luyện chế Hồi Xuân Đan, Tụ Linh Đan, còn có số chiến lợi phẩm do Tiêu Tấn và Tần Hữu Phong săn giết yêu thú, chất đầy cả túi trữ vật, sơ sơ cũng có đến trăm đầu.

Da thú, xương thú có thể luyện khí, máu thịt có thể luyện đan, toàn thân trên dưới đều không lãng phí.

Năm ngày sau, nàng chuẩn bị xong nhóm hàng đầu tiên, kéo theo ba người còn lại, cùng lên phường thị bày sạp.

Quả nhiên như lời Hứa Giai Linh, phường thị so trước kia càng thêm náo nhiệt. Bọn họ chờ đợi đã lâu, mới tìm được một chỗ đất trống ở góc, bày hàng ra.

Nhưng vì bọn họ đều là gương mặt lạ, lại chọn chỗ hẻo lánh, phần lớn người chỉ vội liếc qua rồi đi, sạp đã dựng hơn nửa ngày mà chẳng có ai hỏi thăm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!