Chương 38: (Vô Đề)

Chu Thuấn tới tìm Trần Khinh Dao, muốn mời nàng cùng đi dò tìm bí cảnh.

Bí cảnh kia ở trong rừng Phượng Nhãn bao vây, hắn khi săn giết yêu thú vô tình xâm nhập, phát hiện bên trong có không ít thứ tốt, chỉ là xung quanh trải rộng chướng khí độc vật nên không thể không hấp tấp rời đi.

Sau đó hắn cũng muốn tìm luyện đan sư đi cùng, chỉ là những nhân giai luyện đan sư mà hắn quen biết, thực lực đều không đủ mạnh; hoàng giai luyện đan sư thì lại không phải một tu sĩ Luyện Khí nho nhỏ như hắn có thể mời được. Vậy nên kế hoạch dò tìm bí cảnh cứ kéo dài mãi, cho đến ngày uống linh trà, biết được năng lực luyện đan xuất sắc của Trần Khinh Dao, hắn mới nảy ra ý tưởng này.

"Thanh kiếm này của ta dùng Thiên Hà Sa luyện thành, chính là trong bí cảnh kia đoạt được." Chu Thuấn nói.

Trần Khinh Dao còn đang do dự có nên đi hay không. Dù sao rừng Phượng Nhãn so với vùng ngoài chắc chắn nguy hiểm gấp nhiều lần, muốn toàn thân rút lui cần chuẩn bị rất nhiều, đến lúc đó nếu tìm không được thứ tốt thì chuyến đi này chỉ uổng công.

Nghe Chu Thuấn nói vậy, nàng cẩn thận đánh giá trường kiếm của hắn rồi lập tức gật đầu đồng ý: "Đi."

Thiên Hà Sa còn trân quý hơn cả khối thiên thạch thiết tinh trước kia, nàng đang muốn nâng cấp pháp khí của mình và Tiêu Tấn, chỉ cần có được Thiên Hà Sa, lại thêm một ít tài liệu phụ trợ, lập tức có thể bắt tay luyện chế.

Chu Thuấn gật gù nói: "Ngươi có thể gọi đồng bạn của ngươi, ta đã bàn bạc với Tần đạo hữu cùng đi rồi."

Khóe miệng Trần Khinh Dao hơi giật, thầm nghĩ ngươi, Tần đạo hữu chẳng phải cũng là đồng bạn của ta sao?

Nàng hỏi tỉ mỉ về hoàn cảnh xung quanh bí cảnh kia, suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Ta cần chuẩn bị một ít đồ vật, chúng ta mấy ngày nữa hãy xuất phát?"

"Có thể." Chu Thuấn đáp rồi gọi Tần Hữu Phong, lại cùng nhau ra cửa luận bàn.

Nhìn bóng lưng hai người đi xa, Trần Khinh Dao lắc đầu, quay sang Tiêu Tấn: "Ngươi muốn đi cùng sao?"

"Tất nhiên." Tiêu Tấn cười nói.

Bên kia, Tô Ánh Tuyết cũng nhìn nàng đầy mong chờ. Trần Khinh Dao đi tới, vỗ vỗ vai an ủi: "Chờ ngươi Luyện Khí tầng sáu, về sau liền có thể cùng chúng ta hành động."

Luyện Khí sáu tầng, tuy rằng thực lực không tính là lợi hạ nhưng ít ra cũng có chút bản lĩnh chạy trốn, hơn nữa nàng còn có khả năng tiên đoán nguy hiểm như vậy an nguy mới có bảo đảm.

Tô Ánh Tuyết gật mạnh: "Ta sẽ hảo hảo tu luyện."

Chỉ cần ngưng tụ đủ 33 cái linh khí xoáy, liền tính là Luyện Khí tầng sáu. Nàng hiện tại mới ngưng tụ được mười hai cái, về sau phải càng thêm nỗ lực, nếu không sẽ càng theo không kịp bước chân tỷ tỷ.

Trần Khinh Dao liền vào công phòng, chuẩn bị rất nhiều vật phẩm cần thiết cho chuyến đi: đan dược, bùa chú, pháp khí, còn thử luyện chế hai cái trận bàn có thể lập tức khởi động, để nếu phải qua đêm trong rừng rậm thì có thể dựng phòng ngự.

Năm ngày sau, nàng, Tiêu Tấn, Tần Hữu Phong, Chu Thuấn bốn người xuống núi, tiến vào rừng Phượng Nhãn.

Bên ngoài rừng vẫn có rất nhiều tu sĩ Luyện Khí cấp thấp, dựa vào săn giết yêu thú hoặc hái linh dược mà sống. Thấy mấy người mặc Thiên Nguyên Tông đệ tử phục, trong mắt đều là hâm mộ.

Với bọn họ, yêu thú ngoài rừng chỉ là nhất giai, không đáng lo, liền nhanh chóng lướt qua, tiến sâu vào trong. Càng vào trong, nhị giai yêu thú xuất hiện, bọn họ mới thả chậm bước chân.

Tuy rằng nhị giai yêu thú tầm thường, bọn họ cũng không cần sợ hãi, nhưng lần này mục đích không phải săn giết, nên không cần thiết gây chú ý, lãng phí thời gian.

Đi càng sâu, cấp bậc yêu thú càng cao, nhất giai yêu thú đã không còn, toàn bộ đều là nhị giai.

"Khoan đã." Khi bọn họ định vượt qua một ổ nhị giai yêu thú, Trần Khinh Dao thấp giọng ngăn lại.

Nàng lấy ra bốn lá ngọc phù, là nhân giai thượng phẩm liễm tức phù, có thể che giấu hơi thở khỏi nhị giai yêu thú tra xét.

"Đa tạ." Chu Thuấn nói, hắn không biết Trần Khinh Dao biết vẽ bùa, tưởng rằng nàng mua được.

Mấy người khom lưng, lặng lẽ lướt qua sau lùm cây.

Trong ổ, bầy yêu thú vẫn ầm ĩ vui đùa, chỉ có thủ lĩnh hình thể lớn nhất thoáng ngẩng đầu, như có cảm giác, liền thả thần thức dò xét, nhưng sau một hồi lâu không phát hiện được gì, lại nằm xuống tiếp tục ngủ.

Bọn họ càng đi sâu, đã ngẫu nhiên thấy được tam giai yêu thú.

Cũng may, yêu thú cấp bậc cao thường hành động đơn độc, bằng không nếu gặp một bầy tam giai yêu thú, bọn họ chỉ có thể cầu trời phúc lớn mạng lớn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!