Thẩm Dung vốn đã có tội mưu hại Hoàng đế, nay lại còn để thích khách đến ám sát Hoàng thượng hòng tranh sủng.
Chu Thừa Huyền muốn bao che cũng không được, đưa tay sờ sờ khuôn mặt mình, rốt cuộc vẫn phải giữ thể diện.
Thêm vào đó nàng ta lại cố ý muốn làm hại ta, kết quả ác giả ác báo, ngược lại hủy hoại khuôn mặt mình, nhìn Thẩm Dung m.á. u me đầm đìa, mặt mày biến dạng, lần này Chu Thừa Huyền lại hiếm khi cứng rắn.
Thẩm Dung, phế làm thứ dân, giam cầm cả đời trong lãnh cung.
Vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên chúng ta sớm hồi cung.
Thẩm Dung giờ đã thành phế nhân, vết thương trên mặt cũng không ai chữa trị, ta là người thiện lương như vậy, đương nhiên sẽ không nhìn nàng ta sống sờ sờ chảy m.á. u đến chết.
Sai người đưa thuốc tới, giúp nàng ta giữ lại mạng sống.
Chỉ là thuốc kia có tác phụ rõ ràng, khuôn mặt như hoa kia, sẽ vì vết thương lở loét mà càng thêm đáng sợ.
Thẩm Dung bị hủy dung, cho dù từng là trăng sáng trên trời, nhưng đối với Chu Thừa Huyền mà nói, giờ chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn này, tình cảm trong lòng rốt cuộc cũng khác xưa.
"Bát Vân, người đưa vào cung rồi sao?"
Ta đưa tay vuốt ve bụng đã năm tháng, giờ ta đã là Chiêu nghi, hậu cung không còn Thẩm Dung, Chu Thừa Huyền sủng ái ta, mà ta cũng thường khuyên hắn mưa móc đều khắp, khiến cho cả hậu cung phi tần đều cảm kích ta.
Bát Vân gật đầu: "Đã đánh gãy chân, thiến rồi, không còn được ở lãnh cung bầu bạn với Thẩm Dung nữa."
Trương Đại, kẻ mà ta cũng hận thấu xương, kiếp trước đã hại c.h.ế. t phụ thân ta, lại hại c.h.ế. t ta.
Kiếp này, ta đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
Bát Vân lại nói: "Nhưng hình như Thẩm Dung không nhận ra hắn."
Ta cười, việc này vốn nằm trong dự liệu.
Thẩm Dung miệng lưỡi đạo đức giả, nhưng trong xương cốt lại khinh thường nhất đám người ti tiện. Cho nên ta cố tình muốn cho tên ăn mày hầu hạ nàng ta, tra tấn nàng ta.
Trương Đại, kiếp trước bị ép thành phu thê, trong xương cốt hắn chính là kẻ biến thái.
Cho nên, ta cũng phải cho Thẩm Dung nếm thử mùi vị này.
Thời gian thấm thoắt trôi qua nhiều năm.
Ta sinh hạ Hoàng tử duy nhất trong hậu cung, trở thành Quý phi, trong hậu cung chỉ đứng sau Hoàng hậu.
Ta và Hứa Nhược Huyên cũng trở thành bạn bè, ta biết trong lòng nàng có thiếu niên mà nàng thương nhớ, cho nên từ khi vào cung vẫn luôn uống thuốc, khiến bản thân ốm yếu, chỉ để không bị sủng hạnh.
Còn người trong lãnh cung kia…
Chu Thừa Huyền cũng từng có lúc nhớ đến nàng ta, thậm chí muốn đến lãnh cung xem thử, nhưng vừa đến cửa, nhìn thấy khuôn mặt nàng ta gần như bị hủy hoại hoàn toàn, vậy mà lại bị dọa đến mức nôn mửa tại chỗ.
Thẩm Dung nhìn vị Hoàng đế từng nói sẽ yêu mình cả đời, giờ đây trong mắt lộ ra vẻ chán ghét không giấu được, khiến nàng ta hoàn toàn mất đi hy vọng sống.
Nỗi hận, dưới sự tra tấn ngày qua ngày của Trương Đại, cuối cùng cũng bùng nổ.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Ta nhìn con trai đã sáu tuổi, là phi tần duy nhất trong hậu cung có Hoàng tử, quyền lực trong tay ta cũng ngày càng nhiều.
"Bát Vân, tất cả nên kết thúc rồi."
Ta nhìn trời ngoài cửa sổ, đen kịt khiến người ta khó chịu, ta không thích như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!