Cái gì? Đồng dạng chịu không nổi đả kích còn có Lưu tiên cô.
Giờ phút này Lưu tiên cô một tay ôm ngực, sắc mặt trắng bệch ngồi lặng ở trên giường.
Lúc đầu bà còn nghĩ nếu trong vòng ba ngày mà con mắt bệnh của Đông Bình Bá lão phu nhân không thấy tốt hơn, bà sẽ lại kiếm cái cớ lừa gạt cho qua.
Hiện tại thì tốt rồi, ngay cả sòng bạc kinh thành cũng lấy việc này bày ra ván cược, dưới vạn người chú mục đừng nói vượt qua cửa ải khó khăn này, mà một ít chuyện đục nước béo cò trước kia của bà nói không chừng cũng sẽ bị đào ra luôn.
Người Đại Chu rất thích đặt cược, nhỏ có kim chỉ, lớn có xe ngựa trạch viện, chỉ cần nguyện ý đều có thể lấy ra làm tiền thưởng tiến hành đặt cược.
Lưu tiên cô hoàn toàn có thể tưởng tượng ra, hai ngày này mọi người bởi vì buổi làm phép của bà mà trở nên rầm rộ ra sao.
Không được, bà không thể ở lại Bá phủ, còn ở lại nữa sẽ xong đời.
Lưu tiên cô sinh ra ý niệm rời khỏi kinh thành cao bay xa chạy, phân phó nữ đồng đi nói với Tiêu thị muốn ra cửa một chuyến.
Tiêu thị còn chưa hòa hoãn từ trong đả kích, nghe xong nữ đồng xin chỉ thị không cần nghĩ ngợi lập tức cự tuyệt.
Nữ đồng trở về bẩm báo cho Lưu tiên cô, Lưu tiên cô dứt khoát tự mình đi tìm Tiêu thị.
"Phu nhân vừa rồi té xỉu, hiện tại đầu còn rất choáng, mới vừa nằm xuống nghỉ ngơi. Tiên cô nếu như có chuyện, sau lại đến đi."
Đại nha hoàn của Tiêu thị ra mặt ngăn cản Lưu tiên cô.
"Vậy thì xin phu nhân nghỉ ngơi thật tốt đi, ta đi tìm lão phu nhân nói." Trên mặt Lưu tiên cô bất động thanh sắc, hai lần cầu kiến Tiêu thị không thành cũng không mang theo nửa điểm khói lửa.
Khụ khụ —— Bên trong truyền đến tiếng ho khan của Tiêu thị, Mời tiên cô vào.
Lưu tiên cô vững vàng đi vào.
Tiêu thị từ nha hoàn đỡ, dựa vào gối đàn mặc dẫn.
"Tiên cô có chuyện gì muốn nói với lão phu nhân?" Đối mặt với Lưu tiên cô, Tiêu thị thực sự không thể nào bày ra vẻ mặt ôn hoà cho được.
Nếu như có thể, bà hận không thể đẩy bà cốt này vào trong hố lửa thiêu chết cho rồi!
Đương nhiên, bà vừa mới phái người về nhà ngoại liên hệ đại tẩu, bà cũng không tin bà cốt này thật sự có bản lĩnh thông thiên, trước kia làm phép trừ tà cho người ta chưa từng thất thủ bao giờ.
"Ta muốn đi mua một ít lá bùa, thi pháp xong đốt thành nước bùa cho lão phu nhân uống." Lưu tiên cô thản nhiên nói.
Dù sao đã coi như là xé rách mặt, bà đương nhiên muốn tiếp tục chống đỡ phong thái thế ngoại cao nhân này.
"Chỉ mua lá bùa thôi, tiên cô sai đệ tử bên người đi là được rồi."
"Việc này không thể được. Tính chất của lá bùa, màu sắc chu sa đều có sự khác biệt rất nhỏ, thiếu một chút thì hiệu quả làm ra nước bùa sẽ giảm bớt đi nhiều, như vậy sẽ ảnh hưởng đến khả năng khôi phục mắt của lão phu nhân, cho nên những vật này nhất định phải do ta tự mình đi chọn."
Lưu tiên cô đàng hoàng nói khoác, nói xong còn ý vị thâm trường nhìn nhìn Tiêu thị,
"Phu nhân dù sao cũng nên ngóng trông con mắt của lão phu nhân nhanh chóng tốt lên chứ nhỉ?"
Đây là đương nhiên.
Tiêu thị bị chẹn họng, sau khi suy nghĩ một chút liền gật đầu với bà tử bên người,
"Nếu như vậy, ngươi gọi hai người đi cùng tiên cô đi."
Vâng.
Trong lòng Lưu tiên cô thầm mắng một tiếng, trên mặt lại cười:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!