Chương 36: Trò cũ

Sắc mặt Khương Thiến cũng không đẹp hơn là bao, đơ ở tại chỗ một hồi lâu không có phản ứng.

Thiến Nhi —— Tiêu thị có chút luống cuống.

Lão phu nhân còn giận bà, giờ con mắt lại có vấn đề tính tình sẽ càng khó chịu hơn, ngày tháng của bà không dễ chịu thì cũng thôi đi, nhưng nếu trong lòng lão phu nhân cất chứa cục u với Khương Thiến thì phiền toái rồi.

Nữ nhi gả ra ngoài có nhà mẹ đẻ chống lưng mới có đủ lực lượng, đối với nàng dâu gả cao như Thiến Nhi mà nói lại càng phải như vậy.

Khương Thiến lúc này cũng đã bình tĩnh trở lại, nghiêm nghị nói với nha hoàn:

"Ngươi đi xuống trước!"

Nha hoàn lo sợ lui ra, Khương Thiến ngầm hít một hơi rồi cầm lấy tay Tiêu thị:

"Nương, ngài đừng hoảng hốt, trước khi chúng ta tới Từ Tâm Đường phải nghĩ ra biện pháp ứng đối."

"Đúng, phải nghĩ ra biện pháp."

Tiêu thị không phải người không giữ được bình tĩnh, chỉ là ở trước mặt con gái không kiềm chế được cảm xúc mới có vẻ hơi bối rối thôi, lúc này tâm niệm xoay chuyển rất nhanh liền có chủ ý, trong mắt lóe lên lãnh quang nói,

"Nếu có người mượn mộng phát huy, vậy chúng ta liền lấy đạo của người trả lại cho người!"

Nương định làm gì?

Tiêu thị kéo Khương Thiến qua thì thầm vài câu.

Khương Thiến có chút chần chờ: Này có được không?

Tiêu thị cười lạnh:

"Sao lại không được? Tổ mẫu con nếu đã tin cái này, vậy chúng ta liền theo con đường của nó. Không phải chỉ là hai con gà cảnh thôi sao, tiểu bối Bá phủ đứng hàng thứ hai cũng không chỉ có một mình con!"

Huynh trưởng cùng phụ mẫu của Khương Tự

- Khương Trạm, cũng đứng hàng nhị.

"Nhưng mà Khương Trạm lại không thuộc gà ——"

"Ai nói gà cảnh là chỉ cầm tinh? Tùy tiện bịa ra cái lý do là được rồi, mấu chốt vẫn là mời đến tiên cô có thể được tổ mẫu ngươi tín nhiệm hay không thôi."  Nghĩ ra chủ ý này, Tiêu thị thay đổi hoảng loạn lúc trước, hai đầu lông mày mang theo vẻ đắc ý,

"Con cứ yên tâm đi, nương có biết một tiên cô có chút danh tiếng, trước kia nhà ngoại con có chút giao tình với bà ta, nương mời bà ta ra tay, việc này tất nhiên có thể thành."

"Khiến nương phí tâm rồi."

Nghe Tiêu thị nói như vậy, thần sắc căng thẳng của Khương Thiến mới nới lỏng.

"Nói gì vậy, con là từ trong bụng ta bò ra, ta không quan tâm thay con thì còn quan tâm ai." Tiêu thị yêu thương nắm chặt tay Khương Thiến.

Bờ môi Khương Thiến giật giật, lại giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì, không dấu vết rút tay ra, kéo cánh tay Tiêu thị nói:

"Nương, chúng ta mau mau qua đó đi."

Tin tức một con mắt của Phùng lão phu nhân không nhìn thấy được nữa giống như một đạo sấm sét nổ vang bầu trời Đông Bình bá phủ, chủ tử các phòng nghe được động tĩnh liền lần lượt chạy tới.

Lúc Khương Tự tới Từ Tâm Đường thì đã tới không ít người, nàng liền đứng trong mấy tỷ muội lặng yên quan sát tình cảnh.

Nhị thẩm và Khương Thiến còn chưa tới.

Phát hiện điểm này, Khương Tự trào phúng kéo khóe môi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!