Trong đình viện lúc này, cây kim rơi cũng có thể nghe thấy tiếng, tầm mắt tất cả mọi người đều rơi vào trên người Khương Thiến.
Trong lòng Phùng lão phu nhân lại có cảm giác thở dài một hơi.
Quả nhiên là thế, gà cảnh trong giấc mộng đó chính là chỉ Nhị nha đầu!
Gió nhẹ thổi tóc mai trên trán Khương Thiến bay lên, lộ ra một khuôn mặt tái nhợt.
Làm sao lại...... Khương Thiến lầm bầm, mờ mịt nhìn về phía Tiêu thị.
Giờ phút này trong đầu nàng trống rỗng, ngay cả giác quan cũng đều chết lặng, chỉ quanh quẩn một cái ý niệm trong đầu: Lưu tiên cô không phải bị mẫu thân mua rồi sao, vì cớ gì mà nàng lại thành người bị tà ma bám thân?
"Tiên cô có phải tính sai rồi không?"
Tiêu thị xanh mặt tiến lên một bước, còn cố ý nhấn mạnh trên hai chữ tính sai.
Lưu tiên cô vẻ mặt lạnh nhạt:
"Phu nhân nói đùa, người có thể tính sai, định hồn linh không có đạo lý tính sai."
"Nhưng cái này không phải ——" Ánh mắt Tiêu thị rơi vào linh đang trong tay Lưu tiên cô, mi tâm khóa chặt, ngữ khí ý vị thâm trường,
"Linh này, có phải hỏng rồi không?"
Lưu tiên cô cười cười, tùy ý đi về phía trước hai bước, giơ lên linh đang lắc trước mặt Lục cô nương Khương Bội.
Linh âm thanh thúy vang lên lần nữa.
Bà lui lại, lần nữa rung chuông với Khương Thiến.
Linh đang cứ như bị câm không hề phát ra tiếng vang nào.
Tràng diện lần nữa an tĩnh lại, trong yên tĩnh có thêm một loại xấu hổ không nói ra được cùng với sự kính sợ khó hiểu.
"Không thể nào là Thiến Nhi, tiên cô ——" Tiêu thị nắm thật chặt tay, gân xanh trên mu bàn tay nhô lên, hai chữ Tiên cô bị bà ta cắn đến cực nặng.
Lưu tiên cô khẽ thi lễ với Tiêu thị:
"Phu nhân, thiên ý không thể trái, đây không phải ta có thể quyết định."
Bà đây chính là ăn ngay nói thật, nếu bà có thể quyết định thì sao làm ra nhiều phiền toái như vậy được.
"Nếu Tiên cô đã tìm ra tà ma, liền mời làm phép trừ tà đi." Phùng lão phu nhân thúc giục nói.
Lão phu nhân ——
Đủ rồi! Phùng lão phu nhân không chút khách khí đánh gãy lời Tiêu thị, lạnh lùng nói,
"Tiên cô là ngươi mời đến, ngươi chẳng lẽ không đồng ý kết quả này?"
Bờ môi Tiêu thị run lên, một chữ đều nói không nên lời.
Đến lúc này bà mới kinh khủng phát hiện, lần này thật sự là bê tảng đá đập chân mình.
Người là bà mời đến, hiện tại điều tra ra tổn hại lão phu nhân chính là con gái bà, bà cũng không thể nói Lưu tiên cô từng lén lút nhận tiền của bà được?
Tiêu thị lần đầu tiên cảm nhận được tư vị người câm ăn hoàng liên, mặt không biểu tình nhìn Lưu tiên cô:
"Vậy thì mời tiên cô mau mau làm phép đi, để cho lão phu nhân mau chóng khôi phục."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!