Lưu tiên cô toàn thân run lên.
Câu nói của thiếu nữ tựa như một bàn tay vô hình không lưu tình chút nào xé toạc bí mật nơi đáy lòng bà, xé tới nỗi bà máu me đầm đìa, cơ hồ chân đứng không vững.
Lúc này, Lưu tiên cô tin chắc thiếu nữ trước mắt đã sờ thấu gốc gác của bà, mà càng làm cho bà khủng hoảng hơn chính là một tiểu cô nương như thế làm thế nào biết được những chuyện này!
Giọng điệu của thiếu nữ mang theo vài phần hững hờ, nhu hòa chậm chạp truyền vào trong tai Lưu tiên cô:
"Nam nhân của bà đã chết sớm không sai, nhưng sau đó chết đi lại không phải con trai của bà, mà là nữ nhi. Khi đó bà đã có cơ hội hành tẩu ở những phú hộ nhà cao cửa rộng, cho nên từ đó thấy được thời cơ thay đổi xuất thân khốn cùng, thời cơ này chính là tráo đổi thân phận của nhi nữ!"
Khương Tự không chớp mắt nhìn chằm chằm Lưu tiên cô, thu hết sự hoảng loạn cùng khiếp sợ của đối phương vào đáy mắt.
Nàng bỗng nhiên có chút ghê tởm.
Lòng người có thể hiểm ác tới trình độ nào, nàng đời trước đã sớm lĩnh giáo qua, thế nhưng vẫn nhịn không được đáy lòng phát lạnh.
Phụ nhân này, vì để cho nửa đời sau của nhi tư áo cơm không lo, mà có thể làm ra chuyện tráo đổi thân phận con gái, giúp cho con trai mà làm hại cô nương nhà giàu sang nuôi dưỡng ở khuê phòng.
Tâm tư ác độc ích kỷ, thật nên trời tru đất diệt.
Lưu tiên cô hãm hại lừa gạt nhiều năm, sau khi hốt hoảng ban đầu qua đi, ở trong thanh âm nhẹ nhàng chậm chạp của thiếu nữ khôi phục sự bình tĩnh:
"Cô nương kể chuyện xưa thật thú vị, ta cũng muốn nghe tiếp một chút."
Khương Tự cười như không cười nhìn Lưu tiên cô: " Không vội, ta đây nói tiếp. Lệnh ái sau khi chết, bà nói với bên ngoại chết đi chính là nhi tử, sau đó mang theo con trai nam giả nữ trang rời xa quê quán, từ đây những người qua lại với bà chỉ biết là hai mẹ con bà sống nương tựa lẫn nhau.
Con gái cưng của Nghiêm viên ngoại mắc bệnh lạ thích ngủ, chính là do bà ra tay, vì chính là để Nghiêm viên ngoại cam tâm dẫn sói vào nhà, thuận tiện cho con của bà làm hại con gái nhà người ta.
Thuận lợi chính là, con của bà bồi Nghiêm cô nương ngủ bảy đêm, Nghiêm cô nương không những rễ tình cắm sâu với tình lang trong mộng, mà còn có thai......"
Nghe đến đó, khóe miệng Lưu tiên cô không khỏi vểnh lên.
Đúng vậy, ngay cả bà đều không nghĩ tới vận khí của bọn họ sẽ tốt như thế, ngắn ngủi bảy đêm Nghiêm cô nương vậy mà có thai.
Khi đó bà chỉ cảm thấy đây là ông trời tương trợ, về sau quả nhiên hết thảy thuận lợi.
Lưu tiên cô đắc ý khiến trong lòng Khương Tự lại càng giận dữ.
Phụ nhân này, đến bây giờ vẫn không có chút lòng tỉnh ngộ nào, chỉ có đắc ý sau khi sự thành.
Nàng không chút nghi ngờ, về sau chỉ cần có một phần cơ hội, phụ nhân này sẽ làm ra chuyện càng khiến cho người ta giận sôi hơn.
Nghĩ tới đây, Khương Tự tự giễu cười một tiếng.
Cần gì chờ đến sau này, phụ nhân này đang sắp sửa làm hại nhị ca mà.
" Tiên cô thật sự là vận khí tốt, cứ như vậy, Nghiêm viên ngoại nào còn có thể ghét bỏ tình lang trong mộng của nữ nhi là một tiểu tử nghèo phụ mẫu đều mất sống nhờ nhà họ hàng xa nữa, chỉ có thể mau chóng cho bọn họ thành thân, thuận tiện che giấu chuyện xấu nữ nhi chưa kết hôn mà đã có con luôn.
Nói không chừng trong một khoảng thời gian rất dài, Nghiêm viên ngoại còn lòng mang áy náy với đứa con rể nghèo nguyện ý làm cha thuận lợi nữa kìa.
"Lưu tiên cô nghe vậy, lại cười:" Chuyện xưa của cô nương quả nhiên có ý tứ, chẳng qua chỉ là quá hơi ly kỳ rồi."
Bà không thể không nói, lời nói cùng sự thật của tiểu cô nương trước mắt này không sai chút nào.
Xác thực có một đoạn thời gian như vậy, Nghiêm viên ngoại đối với nhi tử của bà luôn mang theo chút cẩn thận từng li từng tí, chỉ sợ con trai của bà phát hiện ra nữ nhi khác thường mà ầm ỹ ra bê bối, cho đến khi ——
Khương Tự không để bụng với phản ứng của Lưu tiên cô, vuốt vuốt chén trà trơn bóng như ngọc cười nói:
"Thế nhưng Nghiêm viên ngoại dù sao cũng không phải người ngu, sau này ông ta cũng phải suy nghĩ rõ ràng chứ nhỉ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!