Chương 333: Tiểu Dư cái kẻ lừa đảo này

Khương An Thành cười đặt chén trà xuống:

"Cụ thể là nhà ai còn chưa có hỏi thăm qua, cho nên mới xin nhờ Chân lão ca. Chỉ biết trong nhà Tiểu Dư xem như đại tộc, có điều con cháu đông đảo, Tiểu Dư không được coi trọng, phải dựa vào bản thân lang bạt……"

Chân Thế Thành càng nghe, thần sắc càng cổ quái.

Nói nửa ngày, lão đệ này đều nhìn trúng người ta làm con rể rồi, vậy mà vẫn chưa hay biết gì.

"Chân lão ca, lẽ nào có gì không ổn?" Khương An Thành nhìn ra vài phần khác thường, trái tim không khỏi nhấc lên.

Người đều nói xa thơm gần thối, ông nhìn Tiểu Dư mọi mặt đều tốt, nhưng chung quy hiểu biết chỉ ở mặt ngoài, mà Chân lão ca lại cả ngày đối mặt Tiểu Dư.

Lẽ nào Tiểu Dư có tật xấu gì đó ông không thấy mà Chân lão ca lại rõ ràng?

Khương An Thành dùng sức cầm tay Chân Thế Thành:

"Chân lão ca, chúng ta quan hệ như vậy, nếu như Tiểu Dư có vấn đề gì, huynh cũng đừng gạt ta. Trưởng nữ ta gả cho súc sinh mặt người dạ thú, hiện tại đi đến hoàn cảnh nghĩa tuyệt này, thứ nữ nếu lại gặp phải người không tốt, vậy thật sự không còn cách nào sống tiếp……"

Chân Thế Thành yên lặng trợn trắng mắt.

Một đại nam nhân nói cái gì mà chết với sống, hắn hố nhi tử như vậy không phải vẫn tốt chán sao.

"Chân lão ca, huynh nói một câu đi nha." Thấy Chân Thế Thành chậm chạp không nói, Khương An Thành càng thêm thấp thỏm.

Chân Thế Thành vuốt vuốt râu:

"Nói sao nhỉ, Tiểu Dư mọi phương diện đều tốt, chính là cái thân phận này, sợ rằng có chút chút chênh lệch với Khương lão đệ."

Chênh lệch gì?

Khương An Thành vuốt ve chén trà,

"Lẽ nào trong nhà Tiểu Dư không phải đại tộc gì cả…… Hít, chẳng lẽ Tiểu Dư là cô nhi không cha không mẹ?"

Ý, nếu là như vậy chẳng phải vừa khéo, càng không sợ Tiểu Dư không đối tốt với Tự Nhi.

Tuy rằng thế nhân đều cho rằng người không có cha mẹ gia tộc che chở khó có tiền đồ, nhưng ông không thèm để ý cái này nhá.

Phụt. Chân Thế Thành phun ra một ngụm trà, phun lá trà đầy râu.

Khương An Thành vội lấy khăn tay ra giúp hắn lau râu:

"Chân lão ca kích động như vậy làm gì, coi như ta đoán chuẩn cũng không phải đại sự gì, xuất thân kém chút sợ cái gì, nhân phẩm quan trọng nhất……"

Chân Thế Thành gian nan xua xua tay, ý bảo ông đừng nói nữa.

Khương An Thành giúp Chân Thế Thành lau râu hơi dừng lại, khẽ nhíu mày.

Nhìn phản ứng của Chân lão ca, hình như không phải đơn giản như vậy.

"Chân lão ca, Tiểu Dư rốt cuộc có thân phận gì huynh cứ việc nói thẳng đi, ta chịu nổi."

Chân Thế Thành nhìn Khương An Thành, thở dài thật dài:

"Tiểu Dư ấy à, hắn là đứa con trai thứ bảy của đương kim thánh thượng, Yến Vương —— a ——"

Một chữ cuối cùng biến thành kêu thảm thiết.

Khương An Thành kéo giật chòm râu, trợn mắt há hốc mồm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!