Chương 13: Dư Thất

Editor: Mộc Yên Chi

Khương Trạm ngắm nghía chén trà không, chờ được Khương Tự tâng bốc hỏi tới.

Khương Tự vừa bực mình vừa buồn cười, càng nhiều hơn nữa là nghĩ lại mà sợ.

"Nói như vậy, là người thứ ba cứu được nhị ca?"

"Đúng vậy, đây chính là ân nhân cứu mạng của ta! Vốn nên là mời người ta uống rượu ở tửu lâu tốt nhất trên kinh thành, nghĩ đến muội muội đang ở nhà chờ ta, chỉ có thể ngày khác lại đến nhà cảm ơn."

Khương Trạm đem chén trà để xuống, một mặt tiếc nuối, Vô cùng thất lễ.

Khương Tự cẩn thận hỏi quá trình, chưa phát hiện bản thân lo lắng cho Khương Trạm.

Người muốn giết huynh trưởng tám chín phần mười là người hãm hại trâu Ngự Sử, đối phương thấy được bộ dáng huynh trưởng, về sau có thể hay gây bất lợi với huynh trưởng hay không?

"Nhị ca nói muốn đến nhà cảm ơn, nói như vậy huynh biết họ tên chỗ ở của ân nhân cứu mạng?"

"Đúng vậy, hắn tên Dư Thất, nhắc tới cũng thật khéo, ở ngay ngõ Tước Tử cách nhà ta không xa ——"

Câu nói kế tiếp Khương Tự một chữ cũng không nghe lọt tai, một phát nắm lấy ống tay áo Khương Tự, bởi vì quá dùng sức gân xanh mu bàn tay nhô lên:

"Hắn thật tên Dư Thất?"

Khương Trạm kinh ngạc nhìn xem thần sắc đại biến Khương Tự, không biết làm sao nói:

"Tứ muội làm sao vậy?"

Khương Tự thoáng hoàn hồn, buông ống tay áo Khương Trạm ống ra, mượn động tác giơ tay lên đem tóc rối mân đến sau tai che giấu luống cuống, nhưng dù che giấu thế nào sắc mặt vẫn tái nhợt, trong chốc lát khó khôi phục.

Khương Trạm nghi ngờ quan sát Khương Tự:

"Hay là muội muội quen biết Dư Thất?"

Khương Tự miễn cưỡng cười cười, nhưng ở trong lòng nàng hai chữ Dư Thất đang lay động, đong đưa làm tâm thần nàng có chút không tập trung.

"Bộ dạng Dư Thất kia ra sao?"

A? Khương Trạm nháy mắt mấy cái.

Kỳ lạ, muội muội hỏi tướng mạo một cái nam nhân làm cái gì?

Thấy Khương Trạm không nói lời nào, Khương Tự hỏi lại:

"Có phải tướng mạo vô cùng tốt hay không, coi như là mỹ nam tử hiếm thấy?"

Khương Trạm càng không muốn nói chuyện.

Khó trách muội muội đối với Dư Thất ca hiếu kỳ như vậy, thì ra là đã thấy qua. Dư Thất ca dáng dấp yêu nghiệt như vậy, muội muội khó mà quên là chuyện quá bình thường.

Nếu như Dư Thất muội muội biết chính là Dư Thất kia, chẳng phải là có cơ hội tiếp xúc?

Chuyện này không thể được, Dư Thất ca có thể xuất hiện ở thanh lâu gần đó, có thể thấy được là loại người phong lưu, người như vậy làm bằng hữu dĩ nhiên chí thú hợp nhau, nhưng không hợp làm muội phu hắn.

"Không có đâu, Dư Thất ca là loại hán tử cao lớn thô kệch, không phải vậy sao có thể cứu nhị ca ngươi ở trong nước lửa chứ?" Khương Trạm âm thầm vì chính mình nhanh trí giơ ngón tay cái lên.

Khương Tự nhẹ nhàng thở ra, nụ cười nhẹ nhõm nhiều hơn:

"Chuyện kia nhị ca cần phải nhớ mời người ta uống rượu, tích thủy chi ân đương dũng tuyền tương báo*, huống chi ơn cứu mạng chứ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!