Editor: Mộc Yên Chi
Phùng lão phu nhân chỉ cảm thấy Khương Tự làm trò cười cho thiên hạ, ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm nàng.
Khương Trạm sốt ruột hướng về Khương Tự lén nháy mắt, thấp giọng nói:
"Tứ muội, muội không nên dính vào, đi chỗ phụ thân đi!"
Khương Tự bất vi sở động, bình tĩnh đón nhận ánh mắt âm trầm của Phùng lão phu nhân:
"Tổ mẫu, không biết lí do ngài phải phạt nhị ca là gì?"
"Tên khốn này lại muốn đánh giết An quốc công thế tử phu nhân, còn đuổi tới ngoài cửa phủ để nhiều người nhìn thấy như vậy, đến lúc đó An quốc công phủ há có thể bỏ qua cho bá phủ?" Phùng lão phu nhân tức giận tới mức run.
Vốn là nghĩ đến lấy chút đồ tốt từ An quốc công phủ, bị Khương Trạm nháo như thế, chỉ sợ rằng hai bên phải bất hòa.
Phùng lão phu nhân không những tức giận, hơn nữa là đau lòng.
Khương Tự khẽ cười một tiếng:
"Tổ mẫu chẳng lẽ đã quên, việc này vốn là An quốc công phủ đuối lý trước tiên."
"Để tên hỗn trướng này làm ầm ĩ, bá phủ có lý cũng không trở nên có lý." Phùng lão phu nhân tức giận nói.
"Tôn nữ cho rằng, có lý chính là có lý, không để ý tới chính là không để ý tới, chính là bởi vì An quốc công phủ làm việc hổ thẹn, nhị ca mới có thể vì con trút giận. Nhị ca bảo vệ thân nhân hành vi thế làm sao lại là hồ nháo chứ?
Chẳng lẽ người khác đánh chúng ta một bạt tai, để tỏ lòng rộng lượng còn muốn đem một cái khác mặt dâng lên đi sao?
"Khương Tự nói thẳng làm Phùng lão phu nhân có chút khó xử."Nếu như chúng ta thật làm như vậy, người khác cũng sẽ không cảm thấy bá phủ rộng lượng, ngược lại sẽ cho rằng bá phủ vì trèo cao mà khom người thành liễu, thành đồ nịnh nọt!
"Khương Tự lời này vừa nói, đám người tới tấp biến sắc."Nói bậy!
"Phùng lão phu nhân chỉ cảm thấy trên mặt nóng rát, quát lạnh một tiếng. Sắc mặt Khương Tự càng ngày càng nghiêm túc:"Tổ mẫu, bá phủ chúng ta là gia đình thanh bạch, chẳng lẽ muốn người ta sau lưng châm biếm chúng ta là không có xương cốt?
Nếu là như thế, người bá phủ đi ra ngoài mới có thể không ngẩng đầu lên được.
"Nói đến đây, ánh mắt Khương Tự hơi chuyển lướt qua Khương Trạm một cái:"May mắn nhị ca phản ứng nhanh, người ở bên ngoài không có phỏng đoán lung tung loan truyền bậy bạ trước đó bày tỏ thái độ với bá phủ.
Nếu tổ mẫu không tin, có thể phái người ra ngoài hỏi thăm một chút, láng giềng bát xá nhất định cho rằng chúng ta làm nên đây này.
Cho nên tôn nữ mới nói nhị ca chẳng những không nên phạt, còn nên được thưởng.
"Khương Tự mấy câu nói có lý có chứng cứ, Phùng lão phu nhân có ý phản bác lại nhất thời tìm không ra lý do, ngay trước mặt nhiều người làm lại không thể hiện dáng vẻ kiêu ngạo của tổ mẫu, lại gấp đến độ sắc mặt trắng bệch."Nói hay lắm!
"Khương An Thành vỗ đùi, thấy sắc mặt Phùng lão phu nhân không đúng vội vàng an ủi bà,"Mẫu thân đừng có gấp, bây giờ nhi tử mang thư từ hôn khiêng sính lễ đến An quốc công phủ từ hôn!
"Phùng lão phu nhân một hơi nghẹn ở trong cổ họng, nghẹn cho bà nói không ra lời. Khương An Thành thuận thế đạp Khương Trạm một cước:"Tiểu súc sinh còn quỳ làm cái gì? Ngươi mau dậy hỗ trợ lão tử!Ai!
"Khương Trạm hưởng ứng lên tiếng, nhìn Khương Tự lén chớp mắt, cái mông chạy đuổi theo phía sau Khương An Thành."Cái này ——
"Phùng lão phu nhân một hơi kia cuối cùng cũng thuận lợi đi xuống, lại phát hiện đại nhi tử cùng nhị tôn tử đều chạy, thế là định bụng nổi giận với Khương Tự. Khương Tự nháy mắt mấy cái, trong mắt liền tràn lên hơi nước, nhìn Phùng lão phu nhân quỳ gối:"Tổ mẫu, mặc dù tôn nữ cảm thấy có thể từ hôn với người không có quy củ như thế hả lòng hả dạ, nhưng dù sao nữ hài tử từ hôn không phải chuyện hào quang gì, tôn nữ có chút không thoải mái, muốn đi trở về phòng.
"Chỉ trong nháy mắt, Khương Tự đã không thấy, để lại Phùng lão phu nhân xốc xếch trong gió."Lão phu nhân, chuyện thân này thật lui sao ạ?" Nói chuyện chính là Nhị thẩm Tiêu thị của Khương Tự.
Mẫu thân Khương Tự đã sớm đã qua đời, Khương An Thành một mực không muốn lấy vợ kế, bấy giờ quyền quản gia bá phủ liền rơi vào trong tay Tiêu thị.
Tiêu thị bản thân cũng kiên cường, mặc dù nhà mẹ đẻ bình thường, nhưng Khương Nhị lão gia rất không chịu thua kém, tham gia trúng huân quý hiếm có đi theo con đường khoa cử, là xuất thân tiến đường đường chính chính, bây giờ làm quan Thái Bộc tự Thiếu Khanh, trưởng tử Khương Thương thừa kế phụ thân có thiên phú đọc sách, ở kinh thành đã có chút tài danh trong đám người đồng lứa.
So ra, người đại phòng yếu kém, duy chỉ có hôn sự Khương Tự.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!