Lợi nhuận từ cửa hàng của Liễu Ngọc Như ngày càng lớn, nàng bắt đầu mời người để mở rộng sản nghiệp. Nàng cân nhắc bán thêm những sản phẩm khác, không giới hạn ở son phấn nữa; ngoài ra còn muốn gia tăng số lượng để xuất ra các châu khác chứ không chỉ bán ở Vọng Đô.
Có thể kiếm từ các châu khác, khiến người ta tới U Châu tiêu xài, mới là dạng thương nhân mà quan phủ thích.
Liễu Ngọc Như bận rộn kinh doanh, Cố Cửu Tư thì mỗi ngày chăm chỉ làm việc ở phủ nha.
Đồng sự của hắn đều chả ưa gì hắn. Thứ nhất vì hắn không phải người địa phương, thứ hai vì mọi người biết trước kia hắn là phú thương. Hắn là con phượng hoàng nghèo túng nên còn chả sánh bằng con gà, ai cũng muốn bắt nạt loại người này vì làm vậy sẽ khiến họ vui sướng.
Khi Cố Cửu Tư ăn cơm, bọn họ thích bình luận hắn chả giống nam nhân. Lúc Cố Cửu Tư cầm kiếm đi tuần tra, bọn họ lại trào phúng hắn đi đường y như một cô nương.
Nhưng mặc kệ bọn họ chửi bới Cố Cửu Tư thế nào, đều không ngăn được các cô nương thích hắn. Mỗi lần Cố Cửu Tư đi tuần tra, trên đường sẽ xuất hiện rất nhiều cô nương ở phía sau lặng lẽ dõi theo. Việc này càng khiến người xung quanh hắn tức giận hơn.
Cố Cửu Tư ở phủ nha bị cô lập nhưng hắn chẳng hề than thở. Lúc Chu Diệp ghé qua rồi hỏi thăm hắn, Cố Cửu Tư đáp, "Khá tốt."
Chu Diệp cười cười, "Lần trước cha ta hỏi về ngươi, ta bảo mình thu xếp cho ngươi một công việc, ông ấy còn mắng ta."
"Sao lại mắng huynh?" Cố Cửu Tư ngờ ngợ hỏi.
Chu Diệp ngượng ngùng, "Ta lén thu xếp chức vụ này cho ngươi chứ không nói qua với cha ta. Cha ta biết liền mắng ta làm trễ nãi tiền đồ của ngươi."
Chu Diệp nhìn bốn phía mới nói tiếp, "Cha ta bảo Phạm thúc thúc muốn ngươi làm gương tốt, nhưng không phải là tấm gương đi buôn bán với quan phủ. Ngươi quyên góp tiền, chúng ta cho ngươi được lợi, vậy thành ra ngươi dùng tiền đi nịnh nọt. Nếu để thương nhân khác biết thì chẳng phải họ sẽ bắt chước sao? Phạm thúc thúc muốn ngươi đóng vai một thương nhân thiện lương, cao quý, vì quan phủ mà từ bỏ hết gia tài.
Nên lúc trước cha ta nói các ngươi không thể sống quá sung sướng, phải chịu khổ một chút, để mọi người nhìn mà cân nhắc. Về sau chiến sự ổn định rồi bàn luận công lao thì mới là khởi đầu của ngươi. Lúc đó ngươi có tiếng nhân nghĩa, cha ta sẽ trực tiếp đề cử ngươi làm quan, như vậy xuất phát điểm của ngươi mới cao. Hiện tại ta cho ngươi làm tiểu binh, chức vụ nửa nạc nửa mỡ này làm ngươi lãng phí thời gian, thà ở nhà đọc sách còn hơn."
Cố Cửu Tư cười không đáp, Chu Diệp thở dài, "Ta khiến ngươi bị ảnh hưởng rồi."
"Sao Chu huynh nói thế?" Cố Cửu Tư lắc đầu, "Huynh biết điểm yếu nhất của ta không phải đọc sách mà? Cái ta kém nhất là đạo lý đối nhân xử thế, là bản lĩnh giao tiếp với người khác. Huynh cho ta bắt đầu từ tầng thấp nhất để mài giũa tính nết mới là đúng đắn. Nói như cha huynh, nếu ta vừa bắt đầu làm quan đã có địa vị cao mà không cần bò từ dưới lên, ta sẽ không thể hiểu cách giao tiếp với những người ở vị trí này, về sau chỉ biết ăn thiệt thôi."
"Suy cho cùng, trên đời này, đa phần vẫn là người bình thường. Ta rất hài lòng với sắp xếp của huynh. Ta chỉ lo lắng hiện giờ nội tử kinh doanh sản nghiệp có ảnh hưởng đến kế hoạch của Phạm đại nhân không?"
"Không sao hết," Chu Diệp xua tay, "mọi người đều biết đệ tức[1] dựa vào bản lĩnh cá nhân để có chỗ đặt chân, chẳng liên quan gì tới ta cả. Hiện nay mọi người đều khen đồ của muội ấy dùng tốt. Nương ta mỗi ngày ép ta đưa sản phẩm mới nhất, khi về ngươi nhớ thay ta nói vài câu với muội ấy."
"Huynh yên tâm." Cố Cửu Tư cười nói, "Ta sẽ nói với nàng."
Khi nói, trong mắt Cố Cửu Tư mang theo ấm áp. Chu Diệp đứng cạnh thấy vậy bèn nhịn chả được mà hỏi, "Ta cảm thấy gần đây tình cảm giữa ngươi và đệ tức còn khăng khít hơn trước?"
"Hả?" Cố Cửu Tư ngẩn người. Lát sau, hắn khẽ tằng hắng rồi mất tự nhiên đáp, "Có lẽ vậy. Dạo này ta thấy nàng bận rộn, càng nhìn càng cảm thấy nàng khác với tưởng tượng của ta. Chu huynh, thành thật mà nói," Cố Cửu Tư ngượng ngùng mấp máy môi rồi cười, "trước kia ta phần lớn thấy áy náy, cảm tưởng mình đã hại nàng nên cần phải tốt với nàng. Nhưng thời gian qua, ta thấy nàng vui vẻ thì bản thân cũng vui vẻ; vì vậy ta muốn làm chuyện khiến nàng sung sướng.
Ta chẳng biết liệu có thể gọi đây là tình cảm khăng khít không, song so với hồi trước thì ta quả thật đã gần gũi hơn với nàng."
"Ngươi nói vậy lại khiến lòng ta hơi khó chịu," Chu Diệp thở dài.
Cố Cửu Tư thấy lời hắn nói có chút kỳ quặc, trên mặt Chu Diệp lộ vẻ thiếu thoải mái, "Năm nay ta đã hai mươi hai, năm nào ta cũng bôn ba bên ngoài mà chẳng gặp được người tri kỷ. Nghe ngươi nói thế, ta thật muốn tìm người thành thân ngay. Nhưng để thành thân thì phải là người mình thích. Chả biết tới bao giờ ta mới giống Cửu Tư, gặp được người lưỡng tình tương duyệt[2]."
Lời này khiến Cố Cửu Tư đờ người.
Với hắn mà nói, cụm từ "lưỡng tình tương duyệt" thật xa lạ. Hắn vội lắp bắp. "Không, không, không, ta và Ngọc Như… Cũng không phải… Thật không phải…"
Lời phủ nhận của hắn làm Chu Diệp chả hiểu gì hết. Cố Cửu Tư nghĩ ngợi rồi kể đầu đuôi mọi chuyện cho Chu Diệp. Hắn thở dài, "Vì vậy mối quan hệ giữa ta và Ngọc Như không như huynh nghĩ đâu. Nói thật, mẫu người ta thích trước giờ khác Ngọc Như. Nàng quá dịu dàng, điềm đạm nho nhã; ta thì thích một cô nương dám yêu dám hận, khoa trương, và thích làm càn một chút."
"Ngọc Như là cô nương tốt," Cố Cửu Tư vừa lắc đầu vừa giải thích, "nhưng không phải mẫu người ta thích."
"Nói cũng đúng." Chu Diệp cẩn thận ngẫm lại, gật đầu bảo, "So với tính cách của ngươi thì đệ tức quá hòa nhã, có vẻ không phải dạng ngươi thích thật. Nhưng trong lòng các ngươi có đối phương, thế đã tốt hơn nhiều mấy đôi phu thê như người dưng nước lã."
Hai người đang nói chuyện, một tiểu ăn mày bỗng xuất hiện sốt ruột báo tin cho Cố Cửu Tư, "Đại ca, nguy to rồi. Đỗ đại nương, Đỗ đại nương dẫn người đi gây rối cửa tiệm của tẩu tử!"
Vừa nghe lời này, Cố Cửu Tư gấp tới mức nhấc chân lên liền chạy như điên tới cửa tiệm của Liễu Ngọc Như. Chu Diệp theo sát phía sau hắn, Cố Cửu Tư cuống cuồng nói, "Tính nàng mềm yếu, Đỗ đại nương lại là một bát phụ, nàng chắc chắn sẽ bị thiệt thòi!"
Đỗ đại nương là tú bà của Hạnh Hoa Lâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!