Chương 667: (Vô Đề)

Đánh giá: 9 / 1 lượt

Nói dứt lời, hắn nhẹ nhàng thở dài:

"Tây Kinh yếu nhược. Thần kiến lập phụ đô, là để tại vùng đất phì nhiêu nước tốt, giữ lại cho Bệ hạ một con đường lui. Ở An Độ cắm rễ sâu, chí ít cũng no được cái bụng."

Nguyên Thượng Ất nghe mà nửa hiểu nửa không.

Bùi Quyết tiếp: "Triều đại mới vừa lập, lại gặp thiên tai, bá tánh khốn khổ chưa dứt. Muốn thiên hạ thái bình lâu dài, nhất định phải giảm binh họa, phát triển nông canh. Chỉ khi nào giải quyết được cái ăn, mới có thể mưu cầu lâu dài. An Độ nằm giữa Trung Thổ, chính là nơi thích hợp để an cư lập nghiệp."

Phùng Vận rất hiếm khi thấy hắn nói dài như vậy.

Thao Dang

Quả là dài.

Dài thật đấy.

Nàng liếc mắt nhìn sang.

Nguyên Thượng Ất gật đầu, "Trẫm hiểu rồi. Trẫm sẽ chăm chỉ đọc sách, sau này dưới sự phò tá của Đại tướng quân, để cho dân thiên hạ đều được no cơm ấm áo, không còn bị đói rét, càng không để mỗi dịp năm mới lại nghe tin có người c.h.ế. t đói c.h.ế. t rét…"

Bùi Quyết nheo mắt, "Bệ hạ có đại chí hướng, thần không thể chối từ trách nhiệm."

Xe ngựa tiếp tục đi về phía nam, rẽ trái một đoạn là đến phủ Thứ sử.

Chỉ còn hai ngày nữa, phủ Thứ sử sẽ có hỉ sự, có thể thấy gia nhân ra ra vào vào chuẩn bị yến tiệc cưới hỏi, gương mặt ai nấy đều mang vẻ vui mừng.

Phùng Vận đang định hỏi Bùi Quyết có muốn ghé phủ Hà Khiết ngồi một lát hay không, thì thấy trước ngã ba phía trước có một cỗ xe ngựa chạy tới, dừng lại ngay trước phủ Thứ sử.

Mành xe vén lên, lộ ra gương mặt của một nữ tử.

~~~~~~~~~

Thiên hạ: Ung Hoài Vương bị trọng thương, e là không sống nổi nữa rồi.

Bùi Quyết: Bản vương đang đọc sách.

Ngao Thất: A cữu sắp c.h.ế. t rồi hả? Có phải sắp tới lượt ta rồi không?

Bùi Quyết: A cữu ngươi vẫn là A cữu ngươi. Đang đọc sách.

Thuần Vu Diễm: Đợi Bùi Vọng Chi vừa c.h.ế.t, với tư thái như ta, ai dám sánh bằng? c. uối cùng cũng thoát khỏi tháng ngày u ám…!

Tiêu Trình: Không nghe thấy à? Hắn đang đọc sách.

Ôn Hành Tố: …Không chỉ nghe thấy, còn tận mắt nhìn thấy rồi.

~~~~~~~~~

368

- Vị hôn quân nhỏ bé.

"Nữ lang, đến phủ Thứ sử rồi."

Nữ tử được nha hoàn đỡ xuống xe ngựa, ngẩng đầu nhìn cửa phủ to lớn của phủ Thứ sử, khẽ thở dài:

"Quả thật khí phái."

Lúc này nàng ta mới nhận ra có người đang quan sát mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!