Chương 3: (Vô Đề)

À đúng rồi.

Y với đôi mắt tràn đầy thương nhớ, đau lòng nói:

"A Vũ, ngoan nào, nàng mở mắt nhìn ta thêm lần nữa, được không?"

"A Vũ, ta đến muộn rồi, xin lỗi, xin lỗi."

Y vì ta đã làm rất nhiều việc, thậm chí không tiếc dùng m.á. u tim mình chế ra một chiếc đèn chiêu hồn, ngày đêm canh giữ.

Khi đó, Tạ Thức Ngôn liều mạng muốn ta trở về.

Bây giờ, ta đã trở về.

Nhưng y lại thích người khác rồi.

"Tạ Thức Ngôn, ngươi phải cưới ta."

Ta bướng bỉnh lặp lại một lần nữa.

Xung quanh xôn xao.

"Nếu ngươi không cưới ta, nữ tử mà ngươi thích, ta sẽ thu nàng vào phủ công chúa, để nàng mãi mãi ở bên ta."

"Nếu ngươi không cưới ta, thì vĩnh viễn đừng mơ cưới nàng."

Sắc mặt của Tạ Thức Ngôn trở nên rất khó coi.

"Điện hạ, ngài và thần vốn không quen biết, nhất thiết phải làm đến mức này sao?"

Kiếp này, y dường như càng ghét ta hơn.

Phụ hoàng không thể chịu đựng được nữa, lớn tiếng quát mắng, ngăn chặn trò hề này.

Tay ta rũ xuống trong vô vọng.

Đợi đến khi được người trong cung dẫn về chỗ ngồi, ta lại nghe phụ hoàng ở ghế trên thở dài nhẹ nhàng.

"Ban đầu trẫm định nhân cơ hội yến tiệc này, công bố hôn sự của trưởng công chúa Hàm Chương.

"Chỉ là, Hàm Chương say rượu thất lễ, thật khiến trẫm thất vọng."

"Người ta nói nhi nữ lớn lên không giữ được... Xem ra viên minh châu trên tay trẫm, thực sự cần sớm giao vào tay người khác rồi."

Gì cơ?!

Ta ngẩng đầu lên.

Phụ hoàng muốn gả ta cho ai?

Ta thấy ánh mắt người rơi trên một người.

Kẻ đó quỳ phục dưới đất.

Khi hắn ngẩng đầu lên lần nữa, ta cuối cùng cũng nhìn rõ khuôn mặt hắn.

Con trai của tướng quân, Phí Giang Chiếu.

Kiếp trước, trong mắt người ngoài, hắn vì ta mà không tiếc đoạn tuyệt với gia đình, cũng muốn vào phủ công chúa làm diện thủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!