Như vậy, đội bóng phường 2 ngoài thủ môn Hoàng tới phút chót còn bổ xung thêm Hùng bụi. Việc nhận Hùng bụi vô đội bóng thực ra chẳng phải suông sẻ gì.
Cái lý do duy nhất khiến nhiều người không đồng tình việc bổ sung Hùng bụi là vì nó hút thuốc lá.
Hùng bụi được gọi tới và trước mặt mọi người nó cam kết là sẽ bỏ hẳn thuốc lá. Hoàng và Thuận ròm được phân công theo dõi kiểm tra lời hứa của Hùng bụi, coi nó có thực hiện nghiêm chỉnh không.
Sau một tuần lễ theo dõi, hai tay thám tử cùng nhận xét rất tốt về Hùng bụi. Trước đây, Hùng bụi vừa đá bóng vừa hút thuốc.
Nhưng bây giờ, khi phải chọn một trong hai thì Hùng bụi có vẻ quyết tâm chạy theo trái bóng tròn hơn là ngụp lặng trong khói thuốc mịt mù.
Trung phong Tân đáng lẽ bị truất quyền thi đấu suốt giải nhưng vì đã thành khẩn thú nhận tội lỗi, không để bạn bè bị oan, và đã tỏ ra hối hận về việc làm của mình nên hình thức kỷ luật được tập thể quyết định giảm xuống.
Tức là thay vì bị cấm đá suốt giải thì nay trung phong chỉ bị treo giò năm trận đầu tiên trong số mười bảy trận của vòng chung kết giữa các đội tuyển phường.
Tân nhận được tin này y như người chết được sống lại. Ngày đêm nó chỉ chờ cho thời gian trôi qua lẹ lẹ. Chưa bao giờ nó siêng coi lịch và bóc lịch như mấy ngày này.
Nó mong cho những trận đấu của giải qua nhanh, những trận mà nó chỉ được tham gia với tư cách khán giả thay vì cầu thủ.
Tuy nhiên, trong những ngày bị treo giò, Tân cũng thu lượm được nhiều điều bổ ích.
Có một lần, nó cùng anh Long đến chơi nhà anh Việt. Anh Việt là người phụ trách bộ môn bóng đá của phòng thể dục thể thao quận. Anh Long giới thiệu nó là cây làm bàn số một của phường khiến nó sướng phồng mũi.
Anh Việt xoa đầu nó:
- Em chơi bóng đá khá lắm!
Anh đã được coi em đá mấy lần! Ráng lên nghe!
Tân dạ lí nhí trong miệng.
- Nếu em thích,
- anh Việt nói tiếp
- kỳ hè này anh sẽ gỡi em vô học lớp năng khiếu bóng đá ở Tao Ðàn cùng với một số bạn khác. Sao, chịu không?
Dĩ nhiên là Tân chịu liền.
Ðược vô học lớp bóng đá Tao Ðàn đứa nào lại chẳng khoái. Có cả huấn luyện viên Tam Lang của đội Cảng Sài Gòn phụ trách hướng dẫn nữa mà. Có lần Tân thấy báo đăng như vậy. Chính anh Sáu nó trước đây cũng học chơi bóng ở đó.
Nó rụt rè hỏi:
- Ở đó dạy có khó lắm không anh?
Anh Việt cốc đầu nó, cười:
- Chưa gì mà đã sợ khó rồi hả? Trường lớp nào mà lại chẳng khó. Nhưng nếu mình cố gắng thì vẫn học được thôi. Nhưng em cần nhớ một điều là phải học văn hóa cho tốt. Càng có trình độ văn hóa càng tiếp thu tốt các bài học, dù là những bài học về bóng đá.
Chỉ có năng khiếu thôi thì không đủ đâu!
Tân nghe anh Việt nói mà băn khoăn vô kể. Nó chẳng hiểu chuyện học tập và chuyện đá bóng có dính dáng gì với nhau mà ai cũng biểu nó ráng học tốt. Thiệt là quái quỉ! Tân thắc mắc trong bụng nhưng không nói ra. Nó ngồi đưa mắt tò mò nhìn lên bàn làm việc của anh Việt.
Chợt mắt nó sáng lên khi thấy trên kệ sách có một lô sách dạy đá bóng. Tân thò tay rút quyển
"Nếu em muốn đá bóng giỏi" và lật ra coi.
Ngay trang đầu, Tân đã thích thú với lời giới thiệu của nhà xuất bản:
"Cuốn sách này do các huấn luyện viên nước Cộng hòa Dân chủ Ðức viết cho các em học sinh yêu thích bóng đá và mong muốn trở thành cầu thủ giỏi..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!