Chương 40: Không cần cậu quan tâm

Nghe Lý Quân và Chu Quỳnh Ngọc ở trong đại sảnh "vừa nói vừa cười"

", Khương Hành yên lặng lui về phía sau hai bước, hắn quyết định ban đêm không thực hiện nhiệm vụ của chương trình, không phải hắn có bao nhiêu hiểu chuyện không quấy rầy hai người bọn họ tán gẫu, mà là hắn cảm thấy trái tim của mình xảy ra vấn đề, tại sao lại như vậy, thế mà lại cảm thấy cực kỳ tức giận, chẳng lẽ Lý Quân căn bản là không đơn thuần giống như bề ngoài?

Khương Hành không còn lý trí nghĩ thầm: Lý Quân đã không đơn giản như bề ngoài, mục đích cậu ta tiếp cận mình ngay từ đầu đã không đơn thuần, có lẽ cậu ta còn ôm mộng tưởng muốn hồng mà tiếp cận mình, trở thành bạn trai của mình, chỉ là để nổi tiếng! Để trở nên nổi bật!

Khương Hành còn chưa về phòng mình cũng đã rơi vào ác loại ảo tưởng không thể tự kiềm chế, thật sự là quá tức giận!

Mà chỉ thoáng đi qua Khương Hành cũng không nghe hết câu chuyện phía sau của Lý Quân và Chu Quỳnh Ngọc, hắn cũng chỉ nghe mỗi cái câu không then chốt không trước không sau kia.

Lúc này Lý Quân còn đang ứng phó Chu Quỳnh Ngọc: "Nhưng mà tất cả là kịch bản yêu cầu thôi."

Chu Quỳnh Ngọc cười cười nói: "Dù sao tôi cũng rất thích cái kịch bản đó, hơn nữa cậu diễn nhân vật khiến tôi ấn tượng sâu sắc, nữ chính là nam thứ đều rất đúng chỗ, giáo viên cũng nhiều lần khen ngợi khả năng diễn xuất của cậu."

Lý Quân: "Còn tạm đi." Một người đóng hai vai, kỳ thực cũng không có khó khăn gì nhiều, chỉ cần nắm chắc cá tính và tinh túy của nhân vật là được. Kỳ thực anh không hi vọng Chu Quỳnh Ngọc tiếp tục nói chuyện quá khứ của anh, trên mặt đã bắt đầu biểu hiện ra hơi hơi không kiên nhẫn.

Chu Quỳnh Ngọc nhớ tới Lý Quân năm đó vì đóng vở kịch này mà mặc nữ trang, diện mạo của anh vốn dĩ đã không kém, dáng người cũng không phải loại hình to lớn, đội tóc giả lên, lại trang điểm một cái, vừa lên sân khấu, anh chính là nữ chính trong vở kịch kia, là đối tượng y muốn theo đuổi, tình nhân trong mộng mà y tha thiết mơ ước.

Năm đó Chu Quỳnh Ngọc cũng từng mê mang qua, y cũng không biết mình thích Lý Quân khi đóng vai nữ chính hay là chính bản thân Lý Quân, vì vở kịch đó, từ đầu tới đuôi, đóng vai nữ chính cũng chỉ có một người là Lý Quân.

Chu Quỳnh Ngọc có thể cũng phát hiện Lý Quân rõ ràng không muốn tán gẫu đề tài này, y đoán Lý Quân có lẽ là mệt mỏi, cũng không tiếp tục tìm câu trả lời từ anh, thả anh về phòng nghỉ ngơi: "Xem cậu có chút buồn ngủ, nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai còn phải dậy sớm."

"

Lý Quân biết nghe lời phải: "Ừ, ngủ ngon." Có một loại cảm giác thả lỏng cuối cùng cũng thoát ra, tuy nói chương trình cho bọn họ "

"tan tầm"

" nghỉ ngơi, nhưng trong ngoài mấy chục cái camera mỗi cái đều đang hoạt động.

Chu Quỳnh Ngọc: "Ngủ ngon."

Lý Quân về phòng trước, còn Chu Quỳnh Ngọc lại ở trong đại sảnh ngồi một mình trong chốc lát, nghĩ lại cuộc sống đại học năm ấy, y cảm thấy bản thân đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội, hiện giờ, Lý Quân đã càng lúc càng cách xa y, không phải địa vị trong giới mà là chỉ là anh người này quá khó có thể tiếp cận.

Y cũng không phải cố ý giả ngu không nhìn ra, trải qua một ngày, Lý Quân cũng không có ý tứ đặc biệt thân cận với y, phần lớn thời điểm đều là lễ phép ứng đối trước máy quay, nhưng mặc kệ thế nào, Lý Quân trước sau như một không thay đổi, không phải người anh để ý, muốn tiến vào trái tim của anh, cực kỳ gian nan.

Chu Quỳnh Ngọc không biết anh sẽ thích dạng người như nào, nhưng bản thân y lại rất rõ giây phút nhìn thấy anh trong chương trình kia, tâm tư dấu trong đáy lòng dần dần trồi lên mặt nước, nhưng y vẫn có chút do dự, Lý Quân không dễ theo đuổi.

Lúc này y không khỏi nhớ tới thái độ của Lý Quân đối với Khương Hành, lại trầm tư một hồi lâu, Chu Quỳnh Ngọc mới về phòng nghỉ ngơi.

Tối đầu tiên sau khi dọn tới phòng mới, Lý Quân cho rằng bản thân sẽ không ngủ được, nhưng chất lượng giấc ngủ tối nay của anh lại không tồi một cách bất ngờ.

Một đêm không nói chuyện.

Ngày mưa thật sự cực kỳ thích hợp để ngủ, đồng hồ báo thức của Lý Quân vang lên hồi lâu cũng chưa dậy, thật sự là thoải mái, buổi sáng anh cố tình dậy muộn một chút, hôm nay anh không cần phụ trách bữa sáng.

So với giấc ngủ cực kỳ không tồi của Lý Quân, Khương Hành thì không may mắn như vậy, tối hôm qua trong đầu hắn vẫn luôn quanh quẩn chuyện Chu Quỳnh Ngọc cầu hôn Lý Quân, tận đến hơn nửa đêm cũng chưa ngủ, khi đồng hồ báo thức vang lên, hắn mới phát hiện bản thân chỉ ngủ có ba tiếng đồng hồ, tiết tấu chuẩn bị chết đột tử.

Buổi sáng đến lượt hắn đi mua bữa sáng, nhưng vì tổ tiết mục không muốn cho hắn quá mệt mỏi, nên trực tiếp cho người đi mua mang về, nhảy qua một bước Khương Hành mua bữa sáng này, làm bộ hắn mua qua, suy xét đến cực kỳ chu đáo.

Sau khi rời giường, Lý Quân rót cho mình một ly nước ấm, đến trước quầy tiếp tân nhìn thời khóa biểu phục vụ phòng khách ngày hôm nay.

Phụ trách quét dọn vệ sinh ngày hôm nay là Khương Hành và Chu Quỳnh Ngọc.

Nhìn thấy tổ hợp hai người, Lý Quân bỗng nhiên cảm thấy có chút muốn cười, càng nghĩ càng cảm thấy thú vị, vì thế độ cong trên khóe miệng càng lúc càng lớn.

Khương Hành chạy chậm nửa tiếng trong phòng tập thể thao rồi mới đi ra, liền nhìn thấy Lý Quân đứng trước quầy ngây ngô cười.

Lại nghĩ tới Lý Quân còn có một "người bạn trai cũ" đã từng cầu hôn với anh, trong lòng liền nghẹn muốn chết!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!