Phòng bếp không lớn, không có lê thêm bàn ăn nhỏ, Khương Hành bê cơm rang trứng tới nhà ăn ăn.
Bốn người Chu Quỳnh Ngọc đã cơm nước xong, đang ngồi tán gẫu, vừa nói vừa cười rất vui vẻ, người không biết thật đúng là sẽ cho rằng tình cảm của bọn họ tốt lắm, kỳ thực trên 85% đều là làm màu lẫn nhau.
Mùi thơm của cơm rang trứng tuy không khoa trương tới mức bay xa mười dặm, nhưng cũng khiến người đã ăn no được tám phần hai mắt nhìn thẳng, hạt cơm màu vàng óng rõ ràng, từng hạt từng hạt đều tản ra hơi thở dụ hoặc khiến người muốn ăn luôn nó.
Hà Uyển Tinh và Lương Chỉ Duyên nghĩ thầm Lý Quân quả nhiên thiên vị Khương lão sư.
Cung Tử Bội cũng không che dấu cảm xúc: "Thơm quá đi!"
Để tránh tình trạng biến anh và Khương Hành thành ăn mảnh, Lý Quân ăn hai miếng trong phòng bếp xong liền không ăn nữa, nhường hết cho Khương Hành, chỉ có hắn có lý do ăn mảnh, ngay cả Vương đạo diễn cũng không nói nhiều nửa câu, ngược lại Vương đạo diễn còn khen Lý Quân làm rất tốt, tính tình rất là tốt, thân thể Khương Hành khác với những người khác, phải chăm nom cẩn thận, còn phải quay ba tuần nữa đấy!
Chu Quỳnh Ngọc vẫn là cảm thấy Lý Quân nịnh bợ Khương Hành quá mức, còn không bằng tới nịnh bợ y.
Chu Quỳnh Ngọc có chút ghen tị Khương Hành: "Đúng là thơm thật, Khương lão sư thật hạnh phúc, tôi là lớp trưởng của Quân Quân cũng chưa ăn qua cơm cậu ấy rang đây."
Khương Hành cũng không biết khách khí là thứ gì: "Ừ, tôi rất hạnh phúc." Hắn nhìn Chu Quỳnh Ngọc đang cười tủm tỉm một cái, nghĩ thầm Lý Quân sao thể vì ngươi rửa tay nấu cơm chứ, chỉ có ta mới có tư cách này, đây là đãi ngộ bạn trai mới có.
Cũng biết có lẽ là Chu Quỳnh Ngọc có chút ghen tị với hắn, vì thế hắn ăn đến là chậm rãi, nhai kỹ nuốt chậm mới có thể để người khác nhìn xem Lý Quân làm cơm rang trứng có bao nhiêu thơm, đặc biệt là khi cơm này vừa mới ra nồi, còn nóng, hương khí phiêu tán khắp nhà.
Nếu không phải trong nhà mở điều hòa, bên ngoài là ba mươi mấy độ nóng bức, mọi người đều muốn mở cửa sổ ra, đem mùi hương thoát ra ngoài, cho nên, đầu sỏ gây tội vẫn là Lý Quân.
Chu Quỳnh Ngọc cũng biết cái gì gọi là nhìn mặt hạ đồ ăn, dùng phương thức mà y tự cho là đáng thương nhìn Lý Quân: "Quân Quân, khi nào cũng rang cho tôi một phần cơm rang trứng."
Lòng Lý Quân sáng như gương, sóng cuộn sóng ngầm trên bàn ăn anh đều nhận ra, vốn dĩ anh chính là một người mẫn cảm tinh tế hơn những đàn ông bình thường khác, anh cười cười: "Cậu khác với Khương lão sư, anh ấy không thể ăn đồ quá dầu mỡ."
Chu Quỳnh Ngọc có chút ý tứ làm nũng: "Tôi cũng không thể ăn dầu mỡ, người đại diện mỗi ngày đều bắt tôi rèn luyện thân thể, giữ cơ bụng, tôi vừa mới luyện ra 8 múi, càng không thể ăn đồ ăn dầu mỡ."
Vương đạo diễn phía sau màn hình: Chẳng lẽ tụi tôi muốn ăn cơm hộp dầu mỡ sao? Về sau cũng chỉ cho đám minh tinh các cậu ăn rau luộc thôi!
Lý Quân lại không chịu cái bộ kia của Chu Quỳnh Ngọc: "Nếu có cơ hội thì có thể, vừa rồi sao cậu không nói, nếu không tôi đã rang thêm một phần."
Kỳ thực hai người bọn họ cũng không tốt như lời y nói, bằng không cũng sẽ không có chuyện sau khi tốt nghiệp vẫn luôn không liên hệ, hiện tại tốt đến mức đột ngột, chính anh cũng hiểu, người khác lâu dần cũng có thể phát hiện, còn không bằng ngay từ đầu liền ít thân cận đi một chút, anh và Chu Quỳnh Ngọc đại đa số thời điểm đều có tam quan bất đồng, hơn nữa ở phương diện nào đó cũng không quá giống nhau.
Khương Hành trong lòng đắc ý dào dạt, cái chân rung rung tiết lộ cảm xúc của hắn, khi Lý Quân thoái thác yêu cầu của Chu Quỳnh Ngọc, hắn đã từng miếng từng miếng ăn hết đĩa cơm rang, không khỏi cảm thấy tay nghề của Lý Quân càng lúc càng không tồi.
Khương Hành ăn một bữa no xong, tính tình cũng tốt lên, cũng nguyện ý mở miệng nói chuyện với mọi người.
"Mọi người buổi trưa nghỉ ngơi cho tốt, khách sẽ tới sau hai giờ rưỡi." Thời gian nghỉ trưa là từ 12 giờ trưa tới 2 giờ chiều, trong khoảng thời gian này bọn họ có thể tự do hoạt động, có thể ngủ hoặc có thể làm việc khác thì tùy.
Nhóm khách mời tuần trước đã đề nghị bố trí một phòng hát karaoke, tổ tiết mục nghe theo kiến nghị, tận dụng thời gian buổi trưa bố trí ra phòng karaoke, mặt khác bọn họ còn bố trí thêm một phòng tập thể thao ở tầng 1, ngẫu nhiên phát phúc lợi cho các fan cũng không tồi, fan nam xem nữ minh tinh khoe dáng, fan nữ xem nam minh tinh dùng cơ bụng sáu múi quyến rũ người.
Sau khi trưng dụng hai cái phòng, liền không còn phòng cho khách ở gần nhất với phong cảnh vườn sau nữa, từ tuần này trở đi, tất cả các khách nhân đều trực tiếp ở tầng hai và tầng ba, tầng một liền biến thành phòng của nhân viên và khu giải trí thư giãn.
Hà Uyển Tinh và Lương Chỉ Duyên đều chờ đợi phòng karaoke dựng xong, hai người mới tới không được ai nói cho, tạm thời còn không rõ việc này lắm.
Thời gian nghỉ trưa, không có ai muốn ở đại sảnh để bị vây xem, ba cô gái chui vào phòng liền bắt đầu đi ngủ, ngay cả Chu Quỳnh Ngọc cũng không nói nhiều, về phòng tắm rửa xong trực tiếp lên giường nằm, trước khi ngủ trong đầu còn nghĩ tìm thời gian hỏi Lý Quân xem có đồng ý cùng y tạo cái CP không, cơ hội tốt để hồng.
Lý Quân từ trước tới nay đều không để ý bản thân có hồng hay không hồng, lúc này đang ở trong phòng thu thập hành lý, Vương đạo diễn vừa tìm anh, nói với anh về chuyện dọn phòng, căn phòng đôi này của anh vốn dĩ nằm ở bên trái phòng Khương Hành, hiện tại đổi sang phía bên phải, một lần nữa anh lại dọn sang phòng đơn gần hành lang hơn.
Khương Hành biết anh muốn thu dọn hành lý, tắm xong liền mân mê sang đây hỏi anh có cần hắn giúp đỡ gì không, tuy nói là tới đây hỗ trợ, nhưng nhìn Lý Quân đã thu thập đâu ra đấy, hắn lập tức cảm thấy bản thân có chút dư thừa.
Lý Quân lại ngẩng đầu nói: "Đương nhiên là có, Khương lão sư buổi trưa ăn cơm cũng nên vận động một chút." Anh đem một cái vali trong đó đẩy tới trước mặt Khương Hành, cũng nói cho hắn: "Giúp em đẩy cái này là được."
Khương Hành xem nhẹ câu trêu chọc nên vận động của anh: "Cái vali này sao lại nhẹ như vậy, cậu mang ít đồ vật thế thôi à?"
Lý Quân giải thích nói: "Cái vali này để nguyên liệu nấu ăn, bên trong còn có một chút nguyên liệu nấu canh, em quên lấy ra, hiện tại trong phòng bếp cũng không có chỗ để, chờ tới khi cần dùng em lại mang ra, hiện tại cũng không thiếu cái gì."
Khương Hành muốn hỏi anh, nguyên liệu nấu canh bên trong có phải đều là mấy loại canh mà hắn thường ngày thích uống hay không, nhưng hắn lại không hỏi ra miệng, thật sự là hiện tại hắn cũng không nói rõ được bản thân có thừa nhận chuyện anh là bạn trai của mình hay không.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!