Chương 2: Điều hòa bị hỏng?

Tác giả: Nhập Loạn

Edit: Bilun

Ở trước mặt camera, Khương Hành dù thế nào cũng phải bảo trì hình tượng cao lãnh của mình, tuy đầy đầu đều là nghi hoặc đối với Lý Quân, nhưng lấy bản lĩnh biểu diễn nhiều năm của hắn cũng không biểu hiện ra bên ngoài.

Khách mời cố định của chương trình gồm 5 người, vừa đủ một chiếc xe, là ông chủ khách sạn, lần này Khương Hành làm tài xế cho bọn họ, giới thiệu qua về bản thân một chút.

"Vừa lúc mọi người đều có mặt đông đủ, từ hôm nay trở đi tôi chính là ông chủ của mọi người."

Khi vừa gặp mặt mọi người đã giới thiệu qua một vòng, ngoại trừ Lý Quân ra, ba người theo thứ tự là Lâm Lập Thư tràn ngập phong cách hip

-hop, một cô gái mặc váy trắng dịu dàng có mái tóc dài đen nhánh tên là Lương Chỉ Duyên, một cô gái có mái tóc ngắn hoạt bát vẻ ngoài tương đối điềm mỹ tên là Hà Uyển Tinh. Hai cô gái vừa lên xe liền vội vã muốn bắt chuyện với Khương Hành, Lương Chỉ Duyên vừa lên xe lập tức chiếm trước cơ hội, trực tiếp chiếm lấy vị trí ghế phụ bên cạnh ghế điều khiển.

Đương nhiên, dựa theo trình độ tư lịch và nhân khí mà nói, cô ngồi vị trí này cũng không có ai có ý kiến gì.

Lý Quân từ đầu tới đuôi cũng không mở miệng, thứ nhất anh chưa từng tham gia gameshow, tự nhiên không có kinh nghiệm thực tế, thứ hai, Lương Chỉ Duyên liên tiếp hướng vào bên người Khương Hành mà dựa, nếu không phải do đai an toàn trói buộc, có lẽ đã có thể dựa lên người hắn, vừa thấy điều này, trong lòng anh liền tức giận, càng không muốn nói chuyện.

Khương Hành khá lắm, không nhớ rõ anh thì cũng thôi, cư nhiên còn nơi nơi trêu hoa ghẹo nguyệt.

Lý Quân bất động thanh sắc quan sát hai người hàng ghế phía trước cùng hai người ngồi cùng hàng ghế với anh là Lâm Lập Thư và Hà Uyển Tinh.

Toàn bộ quá trình đều là ba người bọn họ nói chuyện, quãng đường 20 phút, Lâm Lập Thư và Hà Uyển Tinh hát bốn bài hát, Lý Quân cũng cảm thấy đau đầu, đại khái là do tuổi tác khác nhau, hát những bài anh cũng chưa nghe qua, cũng không thích nghe.

Khương Hành không gia nhập vào sự điên cuồng hưng phấn lần đầu hợp tác của bọn họ, Lương Chỉ Duyên lại ngại với hình tượng dịu dàng mà mình thiết lập, mặt mang nụ cười nhàn nhạt tiếp thu hai người bạn cùng lứa tuổi kia vui đùa. Không khí nhìn thì có vẻ náo nhiệt nhưng có rất nhiều điểm không phù hợp.

Sau khi tới nơi, Khương Hành đem xe dừng ở nơi đỗ xe trước cửa khách sạn, đám người Lý Quân bắt đầu lấy hành lý của từng người ra.

Dọc theo đường đi anh cũng không nói gì, biểu tình trên mặt phần lớn là cho có lệ, đạo diễn cũng chưa an bài nhiệm vụ đặc thù gì cho anh, tùy ý phát huy là được, dù sao đây cũng là một chương trình tạo ra cuộc sống thoải mái và gần gũi với tự nhiên.

Lý Quân chuyển xuống một cái vali màu hồng, được lời cảm ơn của Hà Uyển Tinh, Lâm Lập Thư cũng không ghen tị, cầm vali hành lý của mình liền rời đi, trên mặt hắn còn đeo kính râm, tự nhận là rất khốc nhưng lại không biết người cùng anh ta nói chuyện lại cho rằng có vẻ không quá lễ phép.

Ai cũng không nói tới chuyện này, mọi người làm như không nhìn thấy.

Khương Hành, người nói không nhiều nhưng lại có được một fan hâm mộ, bắt đầu mặt vô biểu tình giới thiệu sơ qua về hoàn cảnh khách sạn, cũng an bài bọn họ tới phòng ở của nhân viên.

Môi trường xung quanh khách sạn rất tốt, một đường lại đây đều rất bình dị, cách đó không xa còn có một cánh đồng ngô, có một vườn hoa được xây dựng xung quanh khách sạn nơi họ ở, nhưng hiện tại cũng không có nhiều khách du lịch biết đến, người đi tới nơi này cũng ít.

Lý Quân mang theo hai vali hành lý, một lớn một nhỏ, xách theo cũng khá dễ dàng, Lâm Lập Thư cũng xách hai cái, hắn còn mang theo một cái đàn ghita, còn hai cô gái khác, mỗi người 3 cái vali hành lý, còn cần nhân viên công tác tới hỗ trợ xách mang vào cho.

Trước mắt khách sạn vẫn duy trì trạng thái khi Khương Hành vừa tới, tổ tiết mục hỗ trợ dọn dẹp một nửa, tuy nơi nơi đều sạch sẽ nhưng nếu dùng để kinh doanh thì vẫn phải chỉnh sửa một chút.

Sau khi bọn họ tiến vào, lại càng thêm hỗn loạn.

Khương Hành nói với bọn họ: "Các cô cậu đem hành lý cất đi, đúng 11 giờ tập trung tại phòng khách, chúng ta sẽ mở một cuộc họp nhỏ."

Khách sạn tổng cộng có 3 tầng, một nửa trước tầng một là phòng khách, nhà ăn và phòng bếp, nửa sau là phòng cho khách và nhân viên ở, tầng 2 và tầng 3 đều là khu vực dành cho khách ở, phòng cho khách tổng cộng có 6 phòng, nghĩa là bọn họ có thể tiếp 6 nhóm khách cùng một lúc, ba phòng đôi tiêu chuẩn, một phòng phụ huynh và trẻ em.

Năm người bọn họ chủ yếu phụ trách tiếp đãi khách nhân, cung cấp chỗ ở, tài xế và các dịch vụ khác cho khách nhân.

Người ở qua khách sạn hoặc nhà trọ đều biết, phong cách có sự khác biệt rất lớn. Nhà trọ cho người ta cảm giác giống ở nhà, cũng bình dân hơn, không giống như khách sạn lạnh như băng, tất cả đều là một quá trình, tới cũng vội mà đi cũng vội.

Lý Quân cũng đã từng ở qua không ít khách sạn nhà trọ phong cách khác nhau, anh rất thích nói chuyện phiếm với ông chủ, nghe bọn họ nói một chút về tập tục địa phương, nói một vài chuyện xưa mà mình chưa từng nghe qua, hoặc là kể về những chuyện thú vị đã xảy ra của những khách nhân đã ở đây.

Phong cách chủ đề của thiên về phong cách nông thôn, trang trí và nội thất đều rất có hơi thở cỏ xanh, anh đoán rằng nó được thiết kế bởi các chuyên gia, bởi vì những cây hoa được trồng ở hai bên lối vào đều rất phong cách và tươi đẹp, không hề đột ngột. Đây là một nơi rất tình cảm, thích hợp cho kỳ nghỉ giải trí, địa điểm tổ tiết mục lựa chọn vẫn rất quan trọng.

Lý Quân nhớ khi vào đại học, một người thầy là đạo diễn của bọn họ, để lựa chọn địa điểm quay phim phải bay tới bay lui ở các nơi trong nước, vừa đi chính là một hai tháng, khi trở về người cũng đen thêm một vòng, có thể thấy được kỳ thật chọn địa điểm cũng không phải một việc dễ dàng, còn phải tiến hành khảo sát so sánh nhiều phương diện.

Hiện tại Lý Quân đã tiếp nhận chuyện Khương Hành hoàn toàn quên mất anh, nhưng anh cũng tìm hiểu qua nguyên nhân Khương Hành mất trí nhớ, trong đó có một cái còn ở trong phạm vi anh có thể tiếp nhận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!