Tạm biệt Vu Hạo Viễn, Tần Tiểu Ý ngồi lên xe mình, liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Vu Hạo Đông lộ ra căng thẳng, nhìn hướng đi của Vu Hạo Viễn mà hừ một tiếng, thật đúng là đừng nói, quả nhiên là anh em, lúc nghiêm túc trông giống nhau như đúc.
"Đồ trẻ con." Tần Tiểu Ý tự tìm lấy một tư thế thoải mái dựa vào ghế, tỏ vẻ khinh thường với Vu Hạo Đông.
Nếu Vu Hạo Viễn là mùa đông, thì Vu Hạo Đông tuyệt đối là mùa hè, Vu Hạo Viễn tận sức khiến người ta chớp mắt đông lại thành khối băng, chỉ cần gõ một cái, người bị đông lạnh lập tức vỡ tan, còn Vu Hạo Đông tuyệt đối khiến người ta nóng đến chết, chỉ hận muốn lột cả da ra, hắn còn ngồi bên cạnh nhiệt tình như lửa hỏi bạn có muốn đắp thêm chăn không, một kẻ có thể khiến người ta lạnh đến chết, kẻ kia lại khiến người ta nóng đến chết, quả thực là băng hỏa lưỡng trọng thiên, tên nào cũng khó đối phó.
"Tôi trẻ con? Vậy, anh tôi trưởng thành sao, cô xem anh ấy đã làm gì, vậy mà cũng là người sao? Chị Tĩnh đối với anh ấy tốt như vậy, anh ấy lại phụ chị ấy, còn kéo cô cùng xuống nước, chẳng lẽ cô không có tí suy nghĩ nào sao?" Vu Hạo Đông nhốn nháo nói xong, trước kia hắn chưa gặp Tần Tiểu Ý, anh trai hắn làm gì, hắn không quan tâm, bây giờ, hắn gặp Tần Tiểu Ý rồi, liền động tâm với cô, cho nên thế cục hiện tại, thật sự khiến cảm thấy vừa buồn bực vừa lo lắng.
Tần Tiểu Ý nhún vai như không có gì, nhìn chằm chằm khung cảnh lóe qua bên ngoài xe, cảnh đêm ngũ quan thập sắc khiến người ta ngẩn người, nghe Vu Hạo Đông chất vấn, khóe miệng ngoéo lại, "Tôi có thể suy nghĩ gì, ý nghĩ của tôi chính là giá như lúc trước không nợ Vu gia các người thì tốt rồi."
Đúng vậy à, nếu lúc trước không phải công ty gặp nguy hiểm, nếu không thiếu nợ Vu gia một khoản lớn, Tần Tiểu Ý cô cũng không đến mức bị áp lực bốn phương tám hướng mà gả cho Vu gia, còn để người có dịp đâm sau lưng cô.
Có người phụ nữ nào lại không hy vọng có thể gả cho người đàn ông mình yêu thương, hạnh phúc mỹ mãn này? Vu gia tuy rằng có quyền có thế, vừa ra khỏi cửa liền bị người ta chú ý, chỉ trỏ bình phẩm từ đầu tới chân, thậm chí giới truyền thông và dư luận có thể ngày ngày nói không ngừng về Vu gia, với cường độ ánh sáng như vậy, không phải người bình thường nào cũng có thể chịu được.
Nếu nhất định hỏi Tần Tiểu Ý cô có suy nghĩ gì về Vu Hạo Viễn không, thì khẳng định là có, ý nghĩ chính là: Vu Hạo Viễn thật sự quá gian trá, rất không đúng từ bên này đến bên kia, tự mình mang người phụ nữ yêu thương bảo hộ trong ngực thật cẩn thận, sau đó đem nữ nhân không liên quan ra đứng đầu sóng ngọn gió, còn Tần Tiểu Ý cô chính là không ai thúc giục, tự mình không công dâng đến cửa cho hắn lợi dụng.
Suy nghĩ này, trong đầu cô bành trướng cỡ nào, cô cũng không nói cho Vu Hạo Đông biết, vì căn bản một chút ý nghĩa cũng không có.
Về nhà, tắm rửa một phát, Tần Tiểu Ý cầm khăn mặt lau mái tóc ngắn, thấy còn sớm, liền đến thư phòng cách vách, mở máy tính kiểm tra hộp thư, tiện tay mở QQ liền phát hiện Lâm Kiều Kiều đang online, vì thế liền gửi một emoticon mặt cười sang, Tần Tiểu Ý không thường lên QQ, có login cũng là để chế độ ẩn, cho nên thấy cô pm trước, Lâm Kiều Kiều mới biết cô online, liền gửi lại một biểu tượng khóc.
Đối với hành động bất chợt này của Lâm Kiều Kiều, Tần Tiểu Ý đã quen đến thành thói.
Cố ý vô tình: Lại nữa? Có phải chưa ăn tối?
Giấc mộng làm gạo trùng: 5555, không phải chưa ăn, là chưa ăn no.
Cố ý vô tình: Không đến nỗi chết đói, người ta nói bữa tối không nên ăn quá no.
Giấc mộng làm gạo trùng: Đối với em, ăn không đủ no và đói chết là cùng cấp bậc.
Thấy cô nàng vừa buồn cười lại vừa tức giận hồi âm, Tần Tiểu Ý liền nhớ tới bữa tối phong phú kia, nhịn không được muốn đùa một tí, vì thế đôi bàn tay mềm tiếp tục lướt nhanh trên bàn phím.
Cố ý vô tình: Tối nay vừa ăn hải sản, đáng tiếc nhiều quá ăn không hết, bào ngư vi cá gì đó, thừa lại một đống.
Giấc mộng làm gạo trùng: Vậy chị có gói lại không?
Cố ý vô tình: Mấy chuyện gói đồ thừa đó, sao chị làm được!
Giấc mộng làm gạo trùng: Chị Tiểu Ý chị quá xấu quá xấu… Tối nay em bị vứt bỏ là một lần tổn thương, ăn không no là hai lần tổn thương, không ngờ lên QQ, chị cư nhiên còn lấy bào ngư vi cá ra kích thích em, em đây là ba lần tổn thương a! Em trọng thương rồi, chị mau chạy lại đây nhặt xác em đi!
Tần Tiểu Ý trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm màn hình, mình chỉ đùa một tí, đã khiến người ta tổn thương đến muốn chết? Tội danh này cũng quá lớn đi, cô cũng không thể phạm pháp như vậy được? Vội vàng cách cách gõ bàn phím.
Cố ý vô tình: Đáng thương quá, em đây là thất tình a, có liên quan gì đến đồ ăn có lông, em không thể giận chó đánh mèo vô tội!
Giấc mộng làm gạo trùng: Em chính là giận chó đánh mèo đó! Ai bảo em thất tình, thất tình cực lớn, chị chưa từng nghe đâu.
Cố ý vô tình: Hầy hầy hầy, em thất tình em lớn nhất, như vầy đi, ngày mai chị mời khách, món Tàu hay Tây tùy em chọn.
Giấc mộng làm gạo trùng: Em không chọn, món Tàu món Tây em đều muốn, ngày mai từ cơm trưa tới bữa tối và ăn khuya chị đều phải lo.
Tần Tiểu Ý bị yêu cầu vô liêm sỉ làm buồn cười, cô nàng tham ăn này là lấy cớ thất tình tới chỗ cô tìm ăn đây.
Cố ý vô tình: Mời mời mời, ai bảo chị tiện tay mở QQ, bị một đầu heo vu vạ cũng không còn cách nào.
Đối phương hô vài tiếng chị Tiểu Ý vạn tuế, Tần Tiểu Ý kêu một tiếng, hung tợn logout QQ, vui vẻ như vậy còn dám nói mình thất tình? Quả nhiên là lấy thất tình làm cờ hiệu, chạy khắp chốn đòi ăn uống!
Càng nghĩ càng buồn bực, Tần Tiểu Ý tiện tay lấy điện thoại bên cạnh gọi quậy Giản Tình, ai ngờ điện thoại vang vài tiếng, không có ai nhận, không có đạo lý a, lúc này hẳn là có ở nhà mới đúng, giương mắt nhìn đồng hồ, mười giờ đêm? Tần Tiểu Ý lập tức tỉnh ngộ, liền đổi sang một tư thế thoải mái, tươi cười lộ vẻ gian trá, tiếp tục ấn nút gọi điện, chỉ cần nghĩ đến tên đàn ông kia bị phá rối chuyện đại sự mà nhốn nháo, cô liền cảm thấy mấy tiếng tút tút của điện thoại đều rất êm tai.
Quả nhiên, điện thoại reo n tiếng sau đó, rốt cuộc đã bắt máy, bên kia lập tức ùn ùn kéo đến thanh âm Phương boss mắng: "Tần Tiểu Ý chết tiệt, cô có biết phá rối chuyện ân ái của người khác là sẽ bị sét đánh không, chẳng qua nghĩ đến đức hạnh của cô, lôi chuyện phá phách người khác ra làm vui, tôi khẳng định cô là trống vắng đến điên rồi, không muốn nhìn thấy người ta hạnh phúc, cô blah blah blah … Blah blah blah…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!