Chương 2: Bí mật trong trường đại học

Edit: Tramhuong3890

Lúc định đi tìm hiểu tin tức, nơi mà Tiêu Vũ Hiết nghĩ đến đầu tiên là nhà ăn. Hiện tại đang là giờ ăn trưa, cô đeo túi xách, mua đồ ăn ở nơi quen thuộc rồi ngồi vào chỗ có nhiều nữ sinh nhất. Cô vừa kiểm tra những vật phẩm như thẻ sinh viên, sách vở, thời khóa biểu, di động ở trong túi, vừa vảnh tai lên nghe ngóng. Đáng tiếc là, cô chẳng thể nghe được tin tức nào có ích trong nhà ăn cả.

Ăn cơm trưa xong, cô rời khỏi đó và đi tới thư viện, sau khi dùng thẻ sinh viên để nhờ quản lý thư viện lấy mật khẩu tài khoản, cô nhanh chóng được ngồi  vào trước một máy tính để tìm tòi về các lời đồn ở đại học Hoa Nam gần đây. Đại học Hoa Nam được chia thành bốn khu vực lớn phân thành khu Đông Tây Nam Bắc. Khu dạy học chính là khu Nam, lịch sử kiến tạo của nó xếp hạng đầu ở trong nước, hơn nữa Dương thành gần Hương Giang, phần lớn người địa phương hết lòng tuân theo phong thủy, bởi vậy đại bộ phận khu Nam là vị trí phong thủy trong truyền thuyết. Nghe nói mấy năm trước khu Đông từng có người chết oan uổng, khu Bắc nhiều sinh viên Y nhất có liên quan đến xác chết, còn khu Tây vừa kiến tạo không lâu nên ít tin đồn nhảm hơn.

Ngồi cả buổi trưa ở thư viện, tiến độ nhiệm vụ vẫn giữ nguyên mức ở 0%. Trò chơi giao nhiệm vụ là điều tra đại học Hoa Nam, trừ bỏ lời nhắc nhở là về "người" thì còn xuất hiện thêm một cột trống chỉ Tiến độ, mỗi khi các đội viên có phát hiện gì, Tiến độ sẽ tăng một chút, đạt 90% có thể chọn hoàn thành nhiệm vụ, độ hoàn thành càng cao thì phần thưởng càng phong phú.

Tiêu Vũ Hiết tắt máy tính, đến nhà ăn đóng gói bữa trưa rồi trở lại ký túc, chuẩn bị ứng phó với ba cô bạn phòng sớm chiều ở chung mà... cô thậm chí còn không nhớ rõ tên.

Trong ký túc xá có một cô gái tóc ngắn đã trở về đang giặt quần áo, Tiêu Vũ Hiết chào bạn rồi trở lại chỗ ngồi của mình, vừa mở túi nhựa plastic ra, tựa hồ cô nghĩ ra chuyện gì đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn trần nhà.

Con gián bị cô dùng kẹp tóc ghim ở  cạnh quạt trần không thấy đâu nữa, bao gồm cả kẹp tóc đã ghim nó.

Hóa ra đã bắt đầu từ lúc này rồi sao?

Cô nhỏm dậy khỏi chiếc ghế dựa, lấy ví tiền và chìa khóa ra ngoài. Cô bạn đang giặt quần áo trong nhà vệ sinh duỗi cổ nhìn bóng lưng rời đi, nhún vai tiếp tục giặt nội y: "Hôm này Thu Lan sao vậy nhỉ?"

Tiêu Vũ Hiết đến siêu thị mua hai bình xịt côn trùng và ba chai tinh dầu, khi cô dẫn túi lớn túi bé trở lại kí túc xá, ba cô bạn cùng phòng đều đến đông đủ, rặng mây đỏ hoàng hôn xuyên thấu qua cửa kính, chiếu lên mặt đất một màu ráng hồng, các cô bạn đang ngồi trên ghế nói chuyện, thấy cô mang nhiều đồ trở về như vậy thì phì cười: "Cậu đi ăn cướp ở siêu thị đấy à?"

Tiêu Vũ Hiết thở dài thườn thượt, sắc mặt trầm trọng đã thành công dọa mấy cô bạn cùng phòng . Họ không hẹn mà cùng đứng thẳng người lên "Có chuyện gì vậy?"

Cô đặt mấy cái túi mới mua xuống đất, hít một hơi thật sâu "Hôm nay tớ trông thấy một con gián bự"

"Con gián!!"

"Còn có một tổ kiến." Tiêu Vũ Hiết nói dối mà chẳng thay đổi sắc mặt chút nào.

"A a a a!"

Ba nữ sinh sợ tới mức nhảy dựng lên thét chói tai: "Ở nơi nào ở nơi nào"

"Tổ kiến thì tớ dùng nước dội trôi đi rồi." Cô nói: "Nhưng mà con gián bị tớ đánh chết thì giờ không thấy đâu nữa."

"Chả trách cậu lại mua nhiều thuốc xịt côn trùng như vậy." Cô bạn tóc ngắn giặt quần áo lúc trước bừng tỉnh đại ngộ "Hóa ra là nhìn thấy gián, Tiểu Cường có sinh mệnh ngoan cường thật, đánh chết xong thì phải ném ra ngoài, nhưng mà ký túc xá xuất hiện gián đã chứng minh là hoàn cảnh của chúng ta quá bẩn, tổng vệ sinh, lập tức phải tổng vệ sinh ngay!"

"Xịt thuốc trước đã." Tiêu Vũ Hiết thấy hai cô bạn còn lại lập tức bới tung, vội ngăn cản nói "Bằng nhỡ bọn chúng bay nhảy lung tung..."

"Xịt thuốc! Cần xịt thuốc ngay!" Chỉ tưởng tượng thôi là đã không chịu nổi, hai nữ sinh ba chân bốn cẳng mà bới ra thuốc xịt côn trùng trong túi nilon, Tiêu Vũ Hiết và Tóc Ngắn cũng đóng lại cửa sổ và cửa phòng vệ sinh, kéo rèm xuống, phun thuốc vào từng góc trong phòng rồi mà Tiêu Vũ Hiết còn sợ chưa đủ, cho tới đến dùng hết một bình thuốc xịt mới đóng lại cửa ký túc, rấtcả ra ngoài hành lang nói chuyện.

Cả người ở bên ngoài chờ cho tới khi thuốc có tác dụng, có bạn học đi qua nghe nói có gián và kiến ở ký túc thì cũng lập tức tỏ vẻ muốn mua thuốc xịt côn trùng về tổng vệ sinh, còn việc có bao nhiêu ký túc xá làm vậy, Tiêu Vũ Hiết cũng không chú ý được.

Mặt trời chậm rãi đi xuống, gió lạnh lùa khắp hành lang, bốn người chờ một lát rồi đi mở cửa thông khí, sau đó tới gần cầu thang tán phét, Tiêu Vũ Hiết cũng nhờ đó mà biết được nick name của ba người còn lại.

Đồng đội của bạn đã đạt được một manh mối.

Nhắc nhở của trò chơi đột nhiên vang lên, trong lòng Tiêu Vũ Hiết kinh ngạc, tầm mắt hơi đổi. Cô mở ra màn hình nhiệm vụ mà chỉ có mình mới nhìn thấy, Tiến độ nhiệm vụ đã lên được 5%.

"Manh mối tôi đạt được là..." Trong đầu bất ngờ vang lên thanh tâm của Thẩm tiên sinh: "Phó hiệu trưởng năm nay mới nhậm chức, đã đề bạt một thân tín."

Thân phận của Thẩm tiên sinh là giảng viên nên có thể biết về tình huống biến động của nhân viên trong trường. Chỉ một câu đơn giản như vậy mà tăng 5% tiến độ, có thể thấy được tin tức ẩn hàm trong đó không đơn giản. Tiêu Vũ Hiết

- người không thu hoạch được gì

- nhất thời cảm thấy mình chỉ là kẻ vướng bận.

Trước mắt đúng lúc là thời cơ tốt để giao lưu, cô tập trung nghe ba cô gái tán gẫu một lát rồi làm bộ vô tình chen vào nói: "Nói đến trường học của chúng ta, các cậu nghe qua lời đồn gần đây nhất chưa?"

"Cậu nói là..." Tóc Ngắn lộ ra vẻ mặt đã tỏ tường rồi, liếc mắt sang cầu thang lầu hai, nhỏ giọng nói: "Chúc Tiểu Ngọc? Tớ vẫn luôn cảm thấy cô ta có chút điên điên khùng khùng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!