Chương 40: Cửu Chuyển linh trận

Đại khái là cảm giác được có người đi vào, người trong cửa hàng theo bản năng xoay mặt nhìn lại. Lúc nhìn thấy Tư Lăng bước vào cửa, biểu cảm của từng người đều khác nhau.

"Ôi, đây không phải Tư đạo hữu sao?"

Tên nam nhân khiến Tư Lăng cảm thấy nhìn quen mắt xoay đầu lại, theo thói quen lộ ra một nụ cười ngả ngớn hết sức muốn ăn đòn, chính là Dung Hoán Thiên. Mà lúc này hắn mặc một bộ áo gấm xa xỉ, rất khác biệt với dáng vẻ phóng khoáng ở dãy núi Thập Vạn, nhìn qua đúng là khá phong lưu tiêu sái, bất qua động tác nửa ôm của hắn với cô nữ tu kiều mị này có vẻ vô cùng dâm đãng gian tà.

Tư Lăng trong lòng thầm than một tiếng xui xẻo, trên mặt lạnh nhạt mà đáp lại: "Hóa ra là Dung đạo hữu."

Lúc nhìn thấy khuôn mặt Tư Lăng thì nữ tu bên người Dung Hoán Thiên lộ vẻ kinh diễm, sau đó lại thấy thần thái thân thiết của Dung Hoán Thiên, không khỏi lộ ra một chút đố kị. Bất quá lúc Tư Lăng mở miệng thì nghe ra rõ ràng là giọng nam trầm thấp, lập tức sắc mặt ôn hoà lại, trong lòng còn thêm mấy phần vui mừng. Nam nhân có tướng mạo cỡ này thì dù ở Tu tiên giới được trời cao ưu ái cũng rất ít thấy, nàng ta không khỏi suy nghĩ xem Tư Lăng là đệ tử của thế lực môn phái nào, lôi kéo vào chỗ mình cũng tốt.

Nhìn thấy Tư Lăng, Dung Hoán Thiên dường như quên mất bạn gái hắn mới vừa rồi còn vì chuyện trận pháp mà cãi nhau với ông chủ, lập tức đổi ngay sang một bộ dáng nhiệt tình hỏi: "Không nghĩ tới lại được gặp Tư đạo hữu ở chỗ này, xem ra chúng ta thực sự là rất có duyên đó. Lần trước từ biệt ở dãy núi Thập Vạn, đã hơn nửa năm không thấy, trong lòng thật đúng là vô cùng tưởng niệm các ngươi, không biết Nguyệt đạo hữu lúc này thế nào rồi, sao không đi cùng huynh vậy?"

Tư Lăng mặt không hề cảm xúc mà nhìn hắn. Dung Hoán Thiên này cũng không biết là đang giả ngu đâu hay là ngu thật đây. Lần trước hắn ta rõ ràng thấy mình cùng Tư Hàn ly khai, hiện tại còn hỏi câu như thế không phải là dư thừa sao? Hơn nữa Tư Lăng thực sự không hiểu trên người mình rốt cuộc là có cái điểm gì hấp dẫn hắn, mỗi lần gặp mặt đều làm như thân quen nhau lắm vậy.

"Dung đạo hữu không phải là quản quá rộng rồi sao?" Tư Lăng không khách khí trả lời.

Dung Hoán Thiên vừa nghe, sờ sờ mũi, không để ý lắm mà nói tiếp: "Tương phùng tức là có duyên, ta cho rằng chúng ta đều là bằng hữu." Thấy Tư Lăng vẫn là một bộ dạng lạnh nhạt, Dung Hoán Thiên tự cho là quan tâm mà cười cười hỏi: "Tư đạo hữu tới đây là muốn mua trận pháp sao? Không biết huynh muốn trận pháp gì, ta có quen với ông chủ ở đây, có thể giúp huynh giới thiệu một chút."

Nữ tu ở bên cạnh nghe thấy, lập tức ỏn ẻn mà hờn dỗi: "Dung công tử~~..."

Tư Lăng da gà da vịt gì cũng ùn ùn nổi lên, yêu thú Trọng Thiên thì cụp hai tai lại che lỗ tai, hiển nhiên cũng không chịu nổi âm thanh này.

Nhưng mà Dung Hoán Thiên hiển nhiên là khoái bộ dạng này, hắn ôm thân hình như rắn nước của nữ tu, cười nói: "Nhu Y yên tâm, không thể thiếu nàng được, hiếm khi gặp được Tư đạo hữu, chúng ta cứ để cho mỹ nhân chọn trước có được không?"

Thủy Nhu Y cũng không phải thật sự chỉ có tướng mạo mà không có đầu óc. Nàng nghe Dung Hoán Thiên nói như vậy liền biết tên tu sĩ tướng mạo mạo xinh đẹp này lai lịch không bình thường, chút mặt mũi vẫn nên cho thì tốt hơn. Nàng lập tức yêu kiều, quyến rũ mà nhìn Tư Lăng một cái, mềm mại quyến rũ nói: "Được rồi, nếu là bạn của Dung công tử, Nhu Y này liền theo ý Dung công tử vậy."

Nghe đối thoại của bọn họ, Tư Lăng theo bản năng mà liếc nhìn nữ tu này, phát hiện trên ống tay áo nàng ta có kí hiệu của Tú Nữ Phường. Hóa ra là nữ tu của Tú Nữ Phường. Tú Nữ Phường sở dĩ trở thành một trong 4 thế lực lớn của Minh Hà thành, ngoại trừ nó có hai vị Nguyên Anh trưởng lão tọa trấn ra, còn bởi vì kinh doanh đặc thù. Dùng lời giải thích của Giới trần tục chính là nơi nam nhân tìm hoa vấn liễu, chỉ cần có linh thạch là có thể vào bên trong để nữ tu đa tài đa nghệ, ôn nhu mỹ lệ an ủi săn sóc tỉ mỉ, khiến cả thân thể tâm linh của ngươi đều được giải thoát, đảm bảo khiến ngươi vui vẻ không cần thành tiên.

Nữ tu ở Tú Nữ Phường Hoàn phì Yến sấu[1], các loại tính tình đều có, có thể nói là chỉ cần ngươi có thể nghĩ đến thì loại hình nào cũng có. Các nàng đa tài đa nghệ, xinh đẹp như tiên, không biết hấp dẫn bao nhiêu nam tu Tây Cảnh vì các nàng mà đến làm khách, thậm chí có thể nói toàn bộ môn phái trong Tây Cảnh đều có khách nhân của Tú Nữ Phường. Lâu dần, mạng lưới quan hệ của Tú Nữ Phường lớn đến nỗi khiến người ta khó có thể lường nổi, cũng làm cho quy mô của Tú Nữ Phường càng ngày càng lớn mạnh.

[1]Hoàn phì Yến sấu (). Câu nói đó nói đến vẻ đẹp đẫy đà của Dương Ngọc Hoàn, trong khi Triệu Phi Yến được biết đến với thân hình nhẹ nhàng uyển chuyển như bay như lượn tựa tiên nữ.

Mà Thủy Nhu Y này cùng với Thủy Nhu Thường lần trước bị yêu thú phong ấn linh căn là cùng một sư phụ, địa vị ở Tú Nữ Phường không thấp, cho nên lời vừa nãy của Thủy Nhu Y nói cũng không có cái gì không đúng. Nếu nàng không cao hứng một cái, có thể hạ lệnh cho Tú Nữ Phường một tiếng, cửa tiệm này tuyệt đối khó có thể trụ vững ở thành Minh Hà, thực sự là kiêu căng hống hách.

Tư Lăng mắt liếc nhìn móng vuốt tà ác của Dung Hoán Thiên đặt ở trên mông Thủy Nhu Y nặn tới nặn lui, cũng rõ ràng Dung Hoán Thiên này nếu không là khách quý của Tú Nữ Phường thì cũng là có quan hệ dây mơ rễ má gì với Tú Nữ Phường. Nếu không thì với thân phận của Thủy Nhu Y tuyệt đối sẽ không ngoan ngoãn mà mặc hắn xoa đi nắn lại.

Tư Lăng không thèm để đến ý bọn hắn, xoay người nhìn về phía ông chủ đã bị bỏ quên ở một bên, nói rằng: "Ông chủ, ta muốn mua một cái trận pháp thật tốt, không biết chỗ huynh có thứ gì tốt giới thiệu không?"

Ông chủ Tiểu điếm là một nam tu trẻ tuổi thanh tú, tu vi bất quá chỉ là Luyện Khí tầng mười, nhưng đối mặt với tu sĩ Trúc Cơ hùng hổ doạ người vẫn là một dáng vẻ không kiêu ngạo không hèn mọn, rất có khí khái. Hắn nhìn Tư Lăng một cái, lạnh nhạt né người ra để Tư Lăng tự mình đi đến trên quầy xem, cũng không giới thiệu cho khách hàng giống những cửa hàng khác.

Sau đó ông chủ kia liền trực tiếp ngồi xuống ở sau quầy, cúi đầu lật xem một quyển sách trận pháp. Thật là vững như bàn thạch. Ngược lại, làm khách hàng như Dung Hoán Thiên thì lại hùng hùng hổ hổ đi đến nhiệt tình giới thiệu cho Tư Lăng những trận pháp trên quầy. Tình huống này quả thực là ngược ngạo.

Tư Lăng xưa nay không có ấn tượng tốt gì với Dung Hoán Thiên, lúc này cũng cảm thấy hắn ta đáng ghét vô cùng, chỉ là hiện nay đang ở địa bàn của người khác, đuổi hắn ta đi thì không tốt lắm, chỉ đành coi lời của hắn như gió thổi bên tai, đứng ở trước quầy nhìn ngó từng bộ từng trận pháp.

Tư Lăng hiện tại là người nghèo nên lựa chọn cũng có hạn. Hơn nữa hắn cũng muốn mua cái trận pháp vừa lợi hại lại có thể mang theo bên người, như thế thì sau này có tới nơi khác để đào động thủ cũng có thể đem nó ra để phòng ngự cho nơi ở.

Dung Hoán Thiên quan sát một chút liền biết lựa chọn của Tư Lăng, nói rằng: "Tư đạo hữu, nếu huynh muốn mua một trận pháp giá cả vừa phải lại còn lợi hại thì nơi này đúng là có một bộ có thể giới thiệu. Đó chính là một bộ trận pháp do tổ phụ của Pháp Lãng tự tay làm ra. Nhìn thì có vẻ cấp bậc không cao, nhưng là một bộ trận pháp có thể thăng cấp."

Pháp Lãng mà Dung Hoán Thiên nói chính là ông chủ cửa hàng này. Cả nhà bọn họ đều là Trận Pháp Sư, trận pháp bán trong cửa hàng đều là xuất ra từ tay của Trận Pháp Sư nhà bọn họ. Mà Trận Pháp Sư cao cấp nhất trong Pháp gia chính là tổ phụ của Pháp Lãng, chỉ tiếc hai mươi năm trước tổ phụ Pháp Lãng đã mất tích trong lúc Huyễn Thiên bí cảnh mở ra. Bất quá tuy rằng ông ấy mất tích nhưng vẫn lưu lại vài bộ tác phẩm đắc ý.

Bản thân Pháp Lãng đã kế thừa thiên phú của tổ phụ, tuổi còn trẻ mà đã là Trận Pháp Sư tứ phẩm.

Thấy Tư Lăng bị hấp dẫn tới, Dung Hoán Thiên cười đắc ý, gõ bàn một cái, nói với Pháp Lãng: "A Lãng, người hữu duyên của huynh đến rồi kia, đem bộ Cửu Chuyển Linh trận kia ra đi."

Tư Lăng vốn còn rất mong chờ, nhưng nghe đến lời của Dung Hoán Thiên đột nhiên cảm thấy có chút vô căn cứ. Lúc hắn đang định từ chối thì đã thấy tu sĩ tên Pháp Lãng kia liếc mắt nhìn mình, sau đó đứng dậy tiến vào nội thất. Chỉ chốc lát sau liền đi ra, trong tay hắn ta cầm một đồ vật được chế tác tinh xảo.

Đây là một cái trận bàn kim loại hình ngôi sao chín cánh. Mỗi một cánh khảm một viên tinh thạch màu sắc khác nhau, bốn phía có khắc hoa văn phức tạp, xem ra là một loại bùa chú khá cao cấp. Ở giữa là một cái rãnh có thể khảm nạm linh thạch. Nhìn cấp bậc của nó thì chỉ là ngũ phẩm, đẳng cấp cũng không cao lắm.

Pháp Lãng đưa đồ vật cho Tư Lăng nhìn, giải thích: "Đây là Cửu Chuyển Yêu Linh Trận do tổ phụ ta làm ra, chín viên tinh thạch phía trên này là hồn tinh, có thể phong ấn hồn phách của những yêu thú thuộc tính khác nhau. Những hồn tinh này cũng có quy luật sắp xếp, lần lượt là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, băng, ám. Vì thế khi sử dụng nó nhất định phải tập hợp đầy đủ chín loại hồn phách yêu thú để phong ấn ở bên trong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!