Chương 34: Trọng Thiên

Tư Lăng còn đang suy đoán Tiểu Hồng Nhân to bằng nắm tay này có phải có liên quan với Yêu Liên hay không, thì con yêu thú màu đen kia vô cùng ngạo mạn nhảy ra ngăn trở tầm mắt của hắn. Nó duỗi móng vuốt vỗ vỗ ở trên bàn, gừ gừ kêu vài tiếng với hắn.

Mặt không hề cảm xúc mà đối diện với nó vài giây, Tư Lăng lạnh lùng nói rằng: "Ta nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì."

Sự thành thực của Tư Lăng đã thành công chọc giận con yêu thú kia, nó trực tiếp phun ra một ngụm yêu hỏa lại đây.

Tư Lăng lại một lần nữa bị nó làm cho chật vật, may là nó chỉ muốn giáo huấn Tư Lăng một chút nên không có xuống tay ác độc, chỉ để luồng yêu hỏa kia thiêu cháy mất một đoạn tóc của hắn thôi. Chỉ là như vậy cũng đã làm cho Tư Lăng vô cùng luống cuống tay chân, tuy rằng yêu hỏa này đã được tận lực khống chế, nhưng vẫn không phải Tư Lăng hiện tại có thể chịu đựng được.

Một luồng yêu hỏa nho nhỏ thế kia, nhưng lại ẩn giấu uy lực còn lợi hại hơn so với Hỏa Viêm báo đã từng truy sát hắn, khiến cho Tư Lăng không khỏi lại một lần nữa suy đoán lai lịch của con yêu thú này.

Mà trong trận đùa giỡn cãi cọ này, phòng luyện công đã thành công bị hai tên phần tử bạo lực này phá huỷ.

Chờ khi Tư Lăng và yêu thú chật vật chạy ra đến sân thì liền nhìn thấy phòng luyện công bị phá mất phân nữa, chỉ còn lại vách tường bị thiêu cháy đen thui. Đáng được ăn mừng chính là, xung quanh phòng luyện công có cấm chế bảo vệ, nên may mắn không có lan đến toà nhà bên cạnh. Chỗ cần bỏ linh thạch để tu sửa không nhiều, thật đáng mừng!

Giữa lúc Tư Lăng vì sắp sửa phải bỏ linh thạch để mời người sửa nhà mà đau lòng muốn chết thì đột nhiên nhớ tới cái Tiểu Hồng Nhân kia, vội vàng hỏi: "Con vật nhỏ kia đâu rồi?" Chạy thoát hay là bị đè chết rồi?

Tiểu yêu thú vẫn là một bộ dáng không hoảng không hốt, nhảy đến trên bả vai Tư Lăng ngồi xổm.

Lúc này chùm sáng bao bọc Tiểu Hồng Nhân cũng từ trong phòng run rẩy mà bay ra. Tư Lăng phát hiện đứa nhỏ bên trong đã bị doạ sợ, ôm mình co người lại thành một cục, cả người run run, vừa nhìn là một bộ dáng nhát gan sợ phiền phức, cũng làm hắn lại một lần nữa hoài nghi, nó chắc không phải là Yêu Liên do trời đất thai nghén mà sinh đâu nhỉ?

Về đến phòng khách, Tư Lăng ngồi ở trên tấm đệm mềm, đưa tay chọc vào cái chùm sáng kia hỏi: "Cái này là cái gì?"

Yêu thú không trả lời, chỉ là duỗi móng vuốt về phía trên chùm sáng, vạch một cái. Sau khi chùm sáng biến mất, cái Tiểu Hồng Nhân to bằng nắm tay kia vẫn tiếp tục run lẩy bẩy tự ôm lấy mình, phát ra âm thanh như tiếng muỗi kêu.

Đến khi Tư Lăng nghe rõ tiếng nó nói, không khỏi .

Âm thanh cuả Tiểu Hồng Nhân to bằng nắm tay cũng đáng yêu giống như tướng mạo của nó vậy, non non mềm mềm, run run mà lải nhãi không ngớt: "Đừng ăn ta, đừng ăn ta, đừng ăn ta..."

Tuy rằng đứa nhỏ này rất đáng yêu, nhưng sau khi Tư Lăng đi tới thế giới này đã tiến hóa thành kẻ nô lệ cho đồng tiền, tất cả đều quy về tiền để tính. Đối với thứ nhát gan lại có vẻ vô tích sự này thì thực sự là yêu không nổi. Thấy nó vẫn còn ở đó run rẫy mãi, hắn không khỏi vỗ xuống bàn nói rằng: "Khôi phục bình thường cho ta, nếu không thì ta trực tiếp luộc người lên rồi ăn luôn!"

Quả nhiên uy hiếp này quá có tác dụng, Tiểu Hồng Nhân lập tức bò dậy, đoan đoan chính chính mà đứng ở trước mặt Tư Lăng, dùng một đôi mắt đỏ như máu sợ hãi mà nhìn Tư Lăng, sau đó lại sợ hãi mà liếc nhìn yêu thú ngồi xổm ở trên bả vai Tư Lăng.

"Ngươi là thứ gì?" Tư Lăng trực tiếp hỏi. Nếu vật này có thể nói tiếng người, chứng minh nó không đơn giản, Tư Lăng cũng trực tiếp hỏi luôn.

Tiểu Hông Nhân lại ngó yêu thú một cái, vẻ mặt đau khổ bi bô nói: "Ta chính là Yêu Liên, dị bảo do trời đất thai nghén mà sinh ra."

Tư Lăng bình tĩnh mà vỗ tay một phát: "Há, thì ra ngươi chính là đóa Yêu Liên..."

Thấy thần sắc hắn bình thản, Tiểu Yêu Liên trên mặt vui vẻ, cảm giác mình chắc là gặp được người tốt, bỗng thấy người này đột nhiên hung dữ mà nhìn mình lom lom, sợ đến mức lá sen trên đầu lại dựng thẳng lên, thân thể nho nhỏ suýt chút nữa rơi xuống dưới bàn, cuối cùng vẫn may là hai tay còn vịn mép bàn nên mới không có suýt rơi xuống đất.

Hu hu híc... Quả nhiên con người đều là sinh vật hung tàn đáng sợ.

Bất quá, rất nhanh Tiểu Yêu Liên đã phải đổi lời, nơi này còn có sinh vật đáng sợ hơn con người nữa cơ.

Tư Lăng nhìn cái đứa đang khó khăn mà vịn mép bàn phòng ngừa ngã xuống kia, lại một lần nữa không biết nói gì. Đây thật sự là Yêu Liên tạo ra vô số tử vong cho yêu thú mới có thể thai nghén mà sinh ra sao? Ăn nó thật sự có thể thăng hai cấp à? Bất quá làm hắn kỳ quái chính là, hiện tại Yêu Liên này dù đang đứng ở trước mặt, nhưng hắn không hề cảm giác được mộc linh khí dồi dào trên người nó như trước nữa, cũng không biết có phải do sau khi hóa thành hình nên mới có thể tự do thu thả được, hay thật ra là sau khi bị yêu thú thôn phệ mới luyện hóa thành?

"Ê, ngươi là yêu thú mà, nhanh nuốt nó đi chứ." Tư Lăng nói với con yêu thú bình tĩnh mà ngồi xổm ở trên bả vai hắn: "Nuốt nó xong thì ngươi có thể hoá hình rồi đó."

Yêu thú kia khinh bỉ nhìn hắn. Nó còn chưa kịp phản ứng tiếp, Yêu Liên đã sợ đến mức nhanh chóng đứng lên, té lên té xuống mà chạy lại đây, gấp gáp nói: "Đừng ăn ta, đừng ăn ta, dù có ăn thì chủ nhân cũng không thể hoá hình được đâu!"

"Hả?" Tư Lăng kinh ngạc, "Không phải nói yêu thú ăn được Yêu Liên thì có thể hoá hình sao? Còn nữa, ai là chủ nhân của ngươi?"

"Nhưng chủ nhân vốn không phải là yêu thú bình thường." Yêu Liên bi bô hồi đáp: "Đẳng cấp của chủ nhân không giống với yêu thú bình thường, là thời kỳ Thượng Cổ... cho nên ta không có tác dụng gì cho chủ nhân hết."

Tư Lăng đưa tay xách nó lại gần, hỏi: "Tại sao ngươi lại gọi nó là chủ nhân? Hơn nữa, chuyện gì đã xảy ra vậy? Yêu Liên sao lại biến thành dáng dấp như ngươi vậy? Trí lực của ngươi xem ra đúng là rất cao, không giống với tin đồn gì cả? Không phải là loài biến dị chứ? Lẽ nào có gì vượt trội hơn Yêu Liên thông thường?"

Thấy Tư Lăng bày ra vẻ mặt đang suy tính xem nên ăn nó từ chỗ nào, Tiểu Yêu Liên khổ sở nhìn hắn, sau đó

-- hu hu híc híc mà khóc lên: "Oa oa oa, đừng ăn ta, đừng ăn ta..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!