Chương 10: Tô hồng phi

"Thông thành phù" cũng không phải là cửa tiệm linh phù lớn nhất ở thành Minh

Hà, quy mô chỉ ở mức trung bình. Bất quá linh phù vốn là thứ rất được tu sĩ hoan nghênh, tu sĩ đến tiệm mua linh phù cũng không ít.

Sau khi tiến vào, Tư Lăng cũng qua miệng những vị khách kia biết được

chuyện gì vừa mới xảy ra và thân phận của ba người sư huynh muội kia.

Theo những gì nghe được thì ba người kia là đệ tử nội môn của Thiên Tông

phái, là ba trong sáu người đệ tử thân truyền của chưởng môn Thiên Tông

phái. Trong đó, vị đại sư huynh kia tên là Đường Lẫm Nhiên, tu sĩ Trúc

Cơ hậu kỳ. Vị nữ tử kia là đệ tử thứ năm của chưởng môn Thiên Tông phái, tên là Tô Hồng Phi. Nàng ta là cháu gái của Thanh Bình chân nhân của

Thiên Tông Phái, bởi tư chất vượt trội nên được chưởng môn thu làm đệ tử nhập thất thứ năm, tu vi hiện giờ là luyện khí kỳ tầng mười hai, hẳn là không lâu nữa sẽ có thể đến Trúc Cơ. Cuối cùng là đệ tử nhỏ nhất

- Liễu Thành Phong, hiện tại bất quá chỉ là tu sĩ luyện khí kỳ tầng mười một,

nhưng pháp quyết mà hắn tu luyện lại uy mãnh vô cùng, có thể khiêu chiến vượt cấp, làm người ta không dám khinh thường.

Mà tiệm

Thông thành phù này là một trong những sản nghiệp của Thiên Tông phái.

Những linh phù được Thiên Tông phái chế ra, ngoài trừ cung ứng cho môn

phái ra, còn lại sẽ đưa ra thành Minh Hà bán để kiếm thêm chút thu nhập. Đệ tử bình thường của Thiên Tông phái cũng có đôi khi sẽ lấy linh phù

mà mình chế ra đưa đến nơi đây bán.

Mà chuyện vừa rồi, kỳ

thật là, tên tu sĩ kia vốn đến đây mua linh phù, xong lại phát sinh

tranh chấp với nhân viên trong tiệm, ra tay đánh bị thương một nhân viên trong đó. Sau đó bị ba sư huynh muội kia nhìn thấy, liền ra tay đánh

bay tên đó, cho hắn ta biết tiệm Thông thành phù này không phải là chỗ

mà ai cũng có thể sinh sự.

Thiên Tông phái vốn có quan hệ

thân thiết với các thế lực lớn của thành Minh Hà, chỉ cần không phải

quang minh chính đại đấu pháp trong thành Minh Hà, bình thường đội chấp

pháp của Minh Hà thành sẽ rất nể mặt các đệ tử Thiên Tông phái.

Biết thân phận của bọn họ, trong lòng Tư Lăng bừng tỉnh, chẳng trách vị Liễu sư đệ kia có thể không chút kiêng kỵ mà đàm luận về dung mạo của hắn.

Với thân phận như thế, chính là có chỗ dựa, lá gan cũng được nuôi mập,

căn bản không cần lo rước lấy chuyện phiền toái gì tại thành Minh Hà

này. Đây chính là ''bên trên có người là chuyện tốt''. Bất kể là kiếp

trước hay kiếp này, Tư Lăng đều là đơn độc tu hành, tuy rằng trong lòng

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!