Chương 37: Hành trình tận thế (8)

Sau khi hay tin sẽ đi cùng quân đội, những người sống sót đều

thở phào nhẹ nhõm, sự thay đổi này làm họ vui mừng. Trong quân đội có

người của viện nghiên cứu, có sản phẩm nghiên cứu mới nhất hiện nay là

cỗ máy dò tìm zombie, phát hiện ra điều gì là báo động ngay nên sẽ an

toàn hơn nhiều.

Lúc này, đoàn người đang qua đêm tại

một khu đất trống. Ngày hè oi bức nên trải tạm một thứ gì đó lên mặt đất là có thể ngả lưng, không phải tìm nhà cửa phiền phức. Người có điều

kiện hơn thì có thể ở lều trại, như người của quân đội hoặc một số dị

năng giả.

Nhóm Lâu Điện đang ngồi ăn trên bãi đất

trống, nghe được tiếng trò chuyện xung quanh, trừ hai đứa nhỏ hồn nhiên, mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, mặc dù không nói gì nhưng trong mắt lộ rõ vẻ hoài nghi.

"Nếu bọn họ thật sự lợi hại, lúc trước đã chẳng bị zombie chuột truy đuổi?"

Lâm Bảo Bảo cùng Lâu Linh thì thầm to nhỏ, "Linh Linh, mình cảm thấy đám người viện nghiên cứu này chẳng tốt đẹp đâu, chúng ta nên cẩn thận."

Lâu Linh nhìn căn lều quân đội phía xa, hỏi: "Sao cậu biết?"

Chẳng phải cô nghi ngờ lời nói của Lâm Bảo Bảo, chỉ là cảm thấy bạn mình quá

chắc chắn, như thể những người đó làm chuyện xấu trước mặt cô ấy vậy.

Lâm Bảo Bảo dửng dưng nói: "Bởi vì thái độ của điện hạ." Sau đó bày ra một biểu cảm kiểu "cậu nên học hỏi sự nhanh trí của tớ đi."

"… Đã hiểu!"

Cho nên mới nói, thực ra Lâm Bảo Bảo vẫn là fan cuồng của Lâu Điện, chỉ cần anh chán ghét, cô ấy cũng ghét, chỉ cần anh cho rằng không phải người

tốt, cô ấy cũng cảm thấy đó không phải người tốt ~~~

Đang thì thầm thì bắt gặp người của quân đội đi tới hướng này. Sở dĩ thấy rõ vậy là vì hình dáng yểu điệu màu trắng quá nổi bật trong đêm tối, ánh

lửa mà nhỏ đi chút nữa thì thực dọa người.

"Lâu Điện!"

Phong Thiếu Hoàng mang theo một người phụ nữ mặc đồ trắng duy nhất trong quân đội. Người phụ nữ này nhan sắc chỉ xếp mức khá, không được coi là đại

mỹ nhân, so với khuôn mặt luôn cười cợt nham hiểm của Phong Thiếu Hoàng

thì cô ta hơi đứng đắn nghiêm túc, nhìn đúng kiểu nhân viên nghiên cứu

khô khan, lạnh lùng. Người phụ nữ này đeo kính đen càng thêm vài phần

nhã nhặn, tri thức.

Thời bình nếu mặc đồ trắng sẽ rất bình thường, nhưng trong thời tận thế, thiếu thốn đủ bề mà vẫn diện cả

cây trắng thế này sẽ khiến mọi người cảm thấy đối phương nếu không phải

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!