Nếu tôi nhớ không sai, Giang Hữu Xin là thầy giáo dạy ngoại ngữ nổi tiếng của trường trung học Thạch Mã. Tốt nghiệp trường cao đẳng sư phạm Bảo Châu, là bạn của Cha, năm nay 22 đến 23 tuổi, bút cắm trên đầu rất nhiều.
Tôi sao lại quen thuộc ông ấy như vậy, nguyên nhân rất đơn giản, kiếp trước, ông ấy là anh rể tôi (lấy chị cả), thường làm những bài báo cáo .
Tôi không biết lịch sử tiến hành theo một quỹ đạo cố định hay không? Nhưng nếu hắn tham ra trận doanh chi đích của Cha, nhất định sẽ có tác dụng không nhỏ. Vấn đề là làm thế nào để tiến cử với Cha. Chẳng lẽ nói cho Cha biết người này kiếp trước là con dể của Cha?
Cha nói :
"Chủ nhiệm Nghiêm, tình hình hệ thống cán bộ tuyên truyền, tôi biết không được nhiều cho lắm."
"Tìm Ngô Thu Dương và Lý Thừa Ngạn"
Lời của Nghiêm Ngọc Thành chứa đầy ẩn ý.
Cha gật đầu.
Tôi liền hỏi :Lý Thứa Ngạn là ai?
Cha nói :
"phó tổ trưởng tổ tuyên truyền.' Tôi xì lưỡi, giọng coi thường nói:"Chi đích Thôi Tú Bích, tin tưởng được không?
"Tôi cũng không biết Thôi Tú Bích có phải là chi đích của Lý Thừa Ngạn không? Nhưng nhìn tính khí của Thôi Tú Bích , không thể không tin tưởng được, tuyệt đối không thể không đề phòng. Nghiêm Ngọc Thành lạnh nhạt nói:"không quan tâm hắn là ai, nhưng chắc chắn hắn cũng không dám gây chuyện.
"Đổi lại về điểm này tôi rất cũng không tin tưởng cho lắm. Văn phòng mới, ai dám mang đến việc xúi quấy ? Cha có chút không yên tâm:"gây chuyện chắc chắn sẽ không có, nhưng không ai biết được sau này. Chắc là cũng để ý lời của chúng tôi.
Nghiêm Ngọc Thành:
"Vậy ngài nói phải làm thế nào.?"
Cha nghĩ một lúc, nói:
"Mở hoạt động chính văn thế nào?"
Mắt Nghiêm Ngọc Thành sáng lên:
"Điểm này không tồi. Là con lừa chỉ có thể dắt đi bộ. Tôi vui vẻ. Nếu thật sự dắt đi bộ, chị cả... không được, bây giờ không phải lúc, Giang Hữu Tin nhất định phải trổ hết tài năng của hắn. Kiếp trước hình như tôi đã nhận hắn làm thầy."Chỉ là vấn đề biên tập.
"Cha nói. Nghiêm Ngọc Thành lắc đầu, tôi cũng lắc đầu. Nghiêm Ngọc Thành cười :" Cháu lắc đầu làm cái gì?Cháu là cánh tay phải của chủ nhiệm, vừa là trưởng bối. Cháu lắc đầu, cháu chỉ là vãn bối ạ, tự nhiên bước chân vội vàng....
"Tiểu tử thối, cháu dám cãi lại lời bác. Vấn đề biên tập, Phổ Tài ngài không phải lo lắng, chỉ cần có việc, tôi sẽ giải quyết. Bản thân là cái bộ, điều động đơn vị không thành vấn đề. Nếu bản thân không phải là cán bộ, có thể chọn phương pháp điều động tiến hành trước."
Cha cười, nhìn tôi một cái, đầy ẩn ý.
Ngay lập tức tôi hiếu ý của Cha. Cha cố tình nhấn mạnh quyền uy duy nhất trong tay Nghiêm Ngọc Thành. Tổ chức nhân sự cũng có quan hệ thân mật với Nghiêm Ngọc Thành, quan hệ thân thiết như Cha, cũng không dám thò tay vượt quyền. Ở quan trường, đây là một điều cấm kị.
Xem ra tôi là một người sớm giác ngộ, nhất là trí tuệ trong vấn đề quan trường, tương lại tôi sẽ mạnh hơn Cha. Xét cho cùng tôi cũng chỉ là một người đúng ngoài quan sát, thỉnh thoảng chen vào vài câu nhắc nhở có thể được gì thì tốt, bản thân Cha cũng đặt vào trong đó, tự mình đi trải nghiệm, tỉ mỉ lĩnh ngộ những thứ mà tôi không biết.
Ngày đầu tiên, Tôi ngủ quên trên gường, Mẹ vội vàng vào gọi tôi dậy đi học.
"Tiểu Quân, dậy, hôm nay là ngày đầu tiên đến lớp, không thể đến muộn được."
Trong đầu tôi là một trận chóng mặt.
Cái này.... Cái này.... cũng không thể nào chốn được!
Cha nói rồi, mấy hôm nữa sẽ mời bác Châu đến, bác ấy sẽ dạy con, con không phải đến trường tiểu học Dân Chủ.
"Tôi dậy rồi nhung không muốn ra khỏi gường, việc gì đến nó sẽ đến! Mẹ ngơ ngác một lúc, nó đầu ra phòng khác gọi:" Phổ Tài , Tiên sinh Châu khi nào thì đến?Ừ, mấy ngày nữa thì đến.Vậy, việc đi học của Tiểu Quân?Tạm thời vẫn phải đi học, Tạ Yến Hòa là bạn học của tôi, mọi người đừng phải lể mặt chúng tôi chứ, chúng ta không thể làm người ta mất mặt như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!