Khi thủ tướng kết thúc lời phát biểu của mình, toàn trường lại vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy, kéo dài không dứt. Các đại biểu tự giác đứng dậy hướng về thủ tướng biểu đạt sự kính ngưỡng ở sâu trong nội tâm của mình.
- Đã kết thúc, rốt cuộc đã kết thúc rồi...
Đứng ở trong Xuân Hoa viên, Liễu Tấn Tài chắp hay tay ngẩng đầu lên bầu trời trong xanh, hít sâu một hơi rồi thì thào.
Trên hội nghị Hội đồng nhân dân toàn quốc khóa 12, đã tuyển cử ra một bộ não mới cho cơ quan Chính phủ và vị nguyên thủ quốc gia khóa mới.
Đồng chí Tiết Viễn Sơn được tuyển làm chủ tịch quốc gia.
Đồng chí Tưởng Hướng Kiệt được tuyển làm thủ tướng Quốc vụ viện.
Quách Kỳ Lương, Khâu Tinh Xuyên được tuyển làm phó thủ tướng Quốc vụ viện.
Liễu Tấn Tài đã chính thức cùng đồng chí Tưởng Hướng Kiệt tiến hành công tác giao nhận. Dỡ xuống gánh nặng thủ tướng đã gánh trên vai 10 năm, bắt đầu cuộc sống về hưu. Giờ khắc này, vẻ mặt Liễu Tấn Tài đã chân chính được thả lỏng, không còn chút ràng buộc nào.
Liễu Tuấn đi cùng ông cụ trong sân, mỉm cười nói:
- Con cũng chờ đợi ngày này rất lâu rồi!
Liễu Tấn Tài không khỏi quay đầu nhìn con trai.
- Ba vẫn luôn công tác suốt 15 năm, rất nhiều phong cảnh còn chưa có thăm qua phải không? Những nơi nổi tiếng nhất, không tính những nơi ít danh tiếng!
Liễu Tuấn vừa cười vừa nói, vẻ mặt cũng thoải mái như ông cụ.
Nói đến thì có lẽ rất nhiều người không tin. Liễu Tấn Tài đảm nhiệm phó thủ tướng 5 năm, thủ tướng 10 năm, rất nhiều nơi trong thủ đô còn chưa có đi qua, nhưng đây lại là sự thực, mặc dù Liễu Tuấn đã cố gắng rất nhiều, muốn mời cha mình ra ngoài cho khuây khoả, nhưng Liễu Tấn Tài luôn từ chối rằng không có thời gian, tất cả đều hẹn sau khi về hưu.
Dẻo dai như Liễu bí thư mà cũng không hề có biện pháp với cha mình.
- Được được, đi xem, ngày mai phải đi.
Liễu Tấn Tài vui mừng cười nói.
Liễu Tuấn đưa cho ông cụ một điếu thuốc và nói:
- Vì sao không phải ngày hôm nay? Việc này hình như không hợp với tác phong xưa nay của ba rồi.
Xưa nay Liễu Tấn Tài làm việc đều như sấm rền gió cuốn.
- Ngày hôm nay thì có gấp quá không?
Liễu Tấn Tài hút hai hơi thuốc rồi cười nói:
- Con phải biết là ba đã chính thức về hưu, tiết tấu cho cuộc sống này phải chậm lại, mọi việc không cần phải tranh đoạt từng giây nữa rồi... Ừ, dựa theo thuyết pháp đương thời của thanh niên. Từ hôm nay trở đi, ba phải trải qua cuộc sống nhàn nhã!
Nói rồi, Liễu Tấn Tài cất tiếng cười sang sảng.
- Ông có ý nghĩ này là được rồi, cuối cùng tôi cũng có thể an tâm!
Nguyễn Bích Tú nghe vậy đi ra từ phòng khách, cười ha ha nói.
Thời gian như thoi đưa, tuổi tác của hai ông bà đều đã thất tuần, rốt cuộc có được thời gian và không gian thuộc về mình, Liễu Tuấn rất mừng.
Thân là người dân, đương nhiên là hy vọng thấy được một vị thủ tướng cúc cung tận tụy, nhưng thân là người con, cũng tuyệt đối hy vọng thấy được cha mẹ mình trải qua cuộc sống nhàn nhã, thân thể khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi.
Phải nói, trong nhiệm kỳ 10 năm thủ tướng của Liễu Tấn Tài, phải nói ông đã làm việc hết lòng hết sức, thành tích rất vĩ đại. Đúng như Liễu Tấn Tài đã nói trên Hội đồng nhân dân toàn quốc, không thẹn với lương tâm.
Tại toàn Đảng toàn quốc đều giành được uy vọng cao thượng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!