Cùng lúc đó, tại nhà An Dương.
Thấy cái tên hiển thị trên nhật ký, An Lạc và An Dương đều im lặng.
Tuy An Lạc nghi ngờ cuộc gọi kia có liên quan đến vụ mất tích của mình, nhưng không ngờ nó lại là của bố anh. Nếu vậy, cuộc gọi này không nhất định là có liên quan đến vụ mất tích, bố gọi điện cho con trai cũng có thể chỉ là để hỏi thăm sức khỏe thông thường thôi.
Nhưng An Dương lắc đầu: "Có thể không đơn giản như vậy, anh xem lại tin nhắn đi."
An Lạc mở hộp tin nhắn, ngoại trừ vài quảng cáo của hãng di động, dự báo thời tiết linh tinh, còn có một số tin nhắn khác ——
10:00 ngày 22 tháng5
An Mạch: Anh à, triễn lãm tranh New York phải một tuần nữa mới kết thúc, em đặt vé máy bay cuối tuần về nước rồi. Mai là sinh nhật của anh đúng không? Chúc mình sinh nhật anh trước nhé
An Lạc: Cảm ơn.
11:00 ngày 22 tháng 5
An Nham: Em phải tham dự tuần lễ thời trang Paris, lần này không được mừng sinh nhật cùng anh rồi, anh muốn tặng quà gì? Lúc về em mua cho anh.
An Lạc: Không cần.
An Nham: Vậy sao được, một bộ quần áo từ trong ra ngoài được không? Hay một chiếc điện thoại mới?
An Lạc: …
An Nham: Nói đi, anh muốn gì cũng được, không cần khách sáo đâu.
An Lạc: Tùy thích.
An Nham: Vâng, thế để em mua gì cũng được nhé?
An Lạc: Ừ.
11:15 ngày 22 tháng 5
Lâm Hiểu Đồng: An Lạc, em tìm ra được một chuyện, ăn trưa với nhau nhé, gặp rồi nói chuyện sau.
An Lạc: Địa điểm?
Lâm Hiểu Đồng: Nhà hàng cơm Âu lần trước, 12h trưa, em sẽ đặt chỗ.
An Lạc: Được.
11:50 ngày 22 tháng 5
An Lạc: Ông nội, cháu có chuyện rất quan trọng cần nói với ông, 4h30 chiều cháu đến viện được chứ?
Ông nội: Sao vậy Tiểu Lạc? Chuyện gì mà nghiêm trọng đến vậy?
An Lạc: Có một số việc cháu cần phải xác nhận, sau khi gặp Hiểu Đồng cháu sẽ đến gặp ông.
Ông nội: Được, ông chờ ở bệnh viện.
…
Ngày 22 – ngày An Lạc mất tích đã nhận được tin nhắn của bốn người, sau tin nhắn chúc mừng sinh nhật của An Nham và An Mạch buổi sáng là tin nhắn hẹn ăn trưa của Lâm Hiểu Đồng, sau đó anh ta gửi tin nhắn hẹn gặp ông nội. Từ đoạn tin nhắn có thể thấy được, "chuyện quan trọng" anh ta muốn nói cho ông nội biết, nhất định có liên quan rất nhiều đến chuyện Lâm Hiểu Đồng định cho anh hay.
Nhớ lại cảnh trong giấc mơ, ngày đó An Lạc liên tục cúi đầu xem giờ, hiển nhiên là vội đi gặp ông nội. Kết thúc bữa trưa An Lạc liền vội vàng lên xe, không ngờ lại bị An Trạch ngăn cản. Ngay sau đó thì nhận được cuộc gọi từ An Úc Đông, An Lạc không nghe máy, anh em hai người cãi nhau trong xe một trận. Sau đó, An Lạc lái xe đi gặp ông nội, trên đường bị chặn lại bắt cóc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!