Chu Thái Bình đi rồi An Lạc liền mở chiếc hộp, bên trong là một chiếc điện thoại di động cảm ứng màu trắng, thời trang bề ngoài đơn giản, ấn tượng cũng khá tốt. An Lạc thử ấn chốt khởi động máy, qua một đoạn nhạc dễ nghe, màn hình điện thoại từ từ sáng lên.
—— Màn hình nền được An Nham cài đặt là tấm hình khuôn mặt của cậu, nở nụ cười mỉm nhìn vô cùng gợi đòn.
An Lạc không vui vẻ lắm mà nhíu mày, lần theo hệ thống vào cài đặt lại, đổi khuôn mặt của An Nham thành hình nền bầu trời sao sẵn có, rồi quay về menu chính, nghiên cứu dần dần công năng của chiếc di động mới.
Tốc độ vận hành của chiếc di động này nhanh hơn rất nhiều so với chiếc trước đây anh dùng, bên trong cũng được thiết lập một số trò chơi thú vị, nhưng An Lạc từ trước tới nay không có hứng thú với trò chơi, xem qua thì lập tức tắt. Trái lại, chức năng lên mạng của chiếc di động này rất dễ sử dụng, mở trình duyệt thì trực tiếp hiện lên list website thường dùng, tốc độ mạng cực kỳ nhanh.
Màn hình đột nhiên xuất hiện một tin nhắn SMS chưa đọc, hiển thị người gửi đến từ An Nham —
"Đây là món quà em tự chọn, hy vọng anh sẽ thích. Nhận được nhớ hồi âm ^_^"
Ký hiệu khuôn mặt tươi cười cuối cùng khiến An Lạc giật giật khóe miệng, im lặng trong chốc lát, mặt cứng ngắc viết ba từ: "Đã nhận được."
Lúc này An Nham vừa tắm xong đi ra, thấy màn hình di động sáng lên, tiện tay cầm lên nhìn xem —— tin nhắn SMS từ anh trai, ba từ đơn giản: Đã nhận được.
Nhớ đến dáng dấp nghiêm túc không chút biểu cảm khi gửi tin của anh trai, khóe môi An Nham không khỏi khẽ cong lên.
"Hôm nay anh có xem tin tức giải trí không?"
"Không."
"Nếu có hứng thú thì lấy máy lên mạng xem một chút, có rất nhiều bài báo về anh đấy."
"Ừ."
"Đúng rồi, bố vừa gọi điện mắng em một trận, bảo em dẫn đội chó săn đến bệnh viện, hại anh bị quấy rầy, bố không cho em đến viện thăm anh nữa…" Nghe giọng điệu có vẻ rất tủi thân.
An Lạc nhíu mày, "Vậy đừng tới."
An Nham chưa từ bỏ ý định, tiếp tục mỉm cười nhắn tin: "Không sao, em vừa thương lượng với bố một tí, bố bảo sẽ nhanh chóng cho người đến đón anh về nhà, chờ đến lúc anh về, em sẽ lại được gặp anh ^_^"
An Lạc không phản ứng.
An Nham mặt dầy nói: "Anh mệt thì nghỉ sớm một chút, ngủ ngon ^_^"
Lần này có phản ứng, hai từ đơn giản: "Ngủ ngon."
"…" Tại sao lại có cảm giác ngóng trông ở câu kết thúc này nhỉ?
An Nham bất đắc dĩ tắt điện thoại.
***
An Lạc tựa lên đầu giường, cầm di động lên mạng đọc tin tức, đầu đề giải trí của các trang web lớn hầu hết đều đưa tin về sự kiện này ——
"An Thiên Vương từ chối diễn Vô Tẫn 2 chỉ vì về nhà chăm sóc anh cả?", "An Nham vội vã về nước thăm anh cả, anh em tình thâm phiến thù nan địch vĩ đại?", "Đại thiếu gia An gia thẳng thắn thừa nhận mình bị bắt cóc thê thảm, hai chân tàn phế, thậm chí còn mất trí nhớ?"
An Lạc hờ hững xem hết tin tức giải trí của mấy trang web lớn, khẽ nhíu mày, đặt di động lên đầu giường.
Tắt đèn, yên lặng nằm trên giường trong bóng đêm, nhắm mắt, nhớ lại những bức ảnh trong tin tức vừa rồi —— hoặc là vẻ mặt mỉm cười của An Nham trong lúc đẩy mình tản bộ, hoặc là hai anh em ngồi đối diện im lặng trên ghế dài.
Tất cả đều được truyền thông giải thích là "Anh em tình thâm."
Trong mắt truyền thông, An Nham hiển nhiên là vì lo lắng cho anh trai bị trọng thương đang nằm trên giường bệnh mà từ chối lời mời với số tiến lớn của đoàn làm phim Vô Tẫn 2, sau khi kết thúc tuần lễ thời trang Paris thì cấp tốc về nước vào viện thăm bệnh, còn tự mình đẩy xe tản bộ cho anh trai… Những hành động này, không một cái nào là không tỏ rõ tình cảm thân thiết giữa hai anh em bọn họ.
Thế nhưng, nhìn những bài báo này, An Lạc lại có phần nghi ngờ…
Trong giới giải trí, An Nham không phải như lời cậu ta nói là "có chút danh tiếng", mà là nhân vật tiêu điểm cấp bậc Thiên Vương, trong tin tức cũng đề cập, tại lễ trao giải cuối năm ngoái, cậu nhận được một loạt giải thưởng lớn: "Nam diễn viên chính xuất sắc nhất", "Nghệ sĩ được yêu thích nhất", "Người được bình chọn trên Internet nhiều nhất", thật sự có thể nói là đoạt giải dễ như trở bàn tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!