Chương 47: Thủy mộ thành (8)

Bởi vì các ngươi đều là NPC a, đại ca!.

Lucas ở trong lòng nghĩ ra 7749 phương pháp chửi.

Cửa phòng khoá chặt, còn không có hoàn toàn xé rách da mặt nên Dương Phàm không có biện pháp.

Giằng co mười mấy phút, cuối cùng Duơng Phàm mang theo mấy người phía sau rời đi.

Bất quá sáng nay mở khóa động tác làm Lucas sinh ra vài phần cảnh giác, từ trong phòng tìm ra một đống tấm ván gỗ, đem cửa phòng cố định chặt.

Đã đi lên lầu Dương Phàm nghe thấy thanh âm nhíu mày.

Lucas vẫn luôn không đi ra ngoài không biết, lầu bảy hiện giờ đã sớm đổi chủ nhân.

Trừ bỏ phòng của Lucas vẫn còn yên bình ra thì mấy cái hàng xóm bên cạnh đều nguyện ý làm tiểu đệ cho Dương Phàm mà lưu lại, không nguyện ý thì bị đuổi đi ra ngoài.

Còn lại mấy cái phòng đều được chồng chất đồ ăn do lợi dụng chức vụ chiếm được.

Bên cạnh tuỳ tùng tiến đến Dương Phàm trước mặt,

"Phàm ca, nhóc con tầng bẩy cũng quá không cho ngài mặt mũi, không bằng chúng ta trước lấy hắn khai đao?".

Dương Phàm tựa hồ nghĩ tới cái gì, bất giác cười lên lộ ra răng bị ố vàng,

"Trước cứ thoải mái đi, buổi tối lại nói."...

Lucas cố định tốt cửa sổ, một lần nữa ngồi trở lại trên giường.

Nếu cứ như vậy mưa to thì không mấy chốc mà ngập đến chỗ hắn ở.

Lucas nghĩ nghĩ lại đứng lên, ghé vào trên cửa sổ nhìn về phía bên ngoài.

Trên mặt nước t·hi t·hể lại nhiều vài cái, bên ngoài truyền đến nhỏ giọng nói chuyện cùng khóc thút thít thanh âm, cách vách cũng truyền đến tiểu hài tử nói chuyện giọng trẻ con.

Cách vách ở chính là hai cái hơn 50 tuổi trung niên, tính tình không tốt lắm, thanh âm cũng rất lớn, hôm nay lại không có bất luận cái gì động tĩnh.

Lucas nhíu mày, không hướng về phía đen tối tưởng tượng.

So với tưởng này đó, không bằng ngồi cải tạo lại một chút cái bồn tắm hắn đã mua.

Hiện giờ mưa đã dừng lại, trò chơi vừa mới trôi qua ⅔ thời gian nhưng không có nghĩa là mưa sẽ không có trở lại.

Lầu bẩy cũng không phải một cái an toàn độ cao, Lucas sớm đã sớm tính toán đường đi trên bản đồ.

Trên bàn để một tờ giấy A3 bản đồ thành phố Đại Dương Xanh, mặt trên bị Lucas đánh dấu vài cái khoanh tròn. Lucas đã chuẩn bị tốt, một khi mưa to ngập đến lầu 6, hắn sẽ đi.

Đêm khuya, Lucas bị một trận dồn dập tiếng bước chân đánh thức.

"Cứu mạng a, dưới lầu có người c·ướp b·óc!".

Giết người!.

Mở cửa, mở cửa!.

Bên ngoài không biết như thế nào loạn lên, Lucas mới vừa mới mở ra trên cửa mắt mèo nhìn xem, thì đột nhiên một viên đạn từ bên ngoài bắn xuyên qua cánh cửa soẹt qua bả vai hắn, huyết từ v·ết t·hương bắt đầu chảy ra.

Lucas lui về phía sau vài bước, tay phải nắm lấy miệng v·ết t·hương để phòng máu chảy ra tiếp, không để ý mà lùi lại thiếu chút nữa liền bị cái bàn phía sau vướng ngã.

Bên ngoài vẫn còn bắn vào cánh cửa liên tục ngoài cửa truyền đến thanh âm của Dương Phàm,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!