Chương 41: Thủy mộ thánh (2)

Cái này nhiệt độ ở bên ngoài ném quả trứng gà đều có thể nấu chín, hắn có chút vô ngữ mà nhìn tấm băng rôn.

[[ Hahaha, đây là treo đầu dê bán mớ rau a, khác nhau một trời một vực ]]

[[ Mọi người chú ý xem chủ bá cách sinh tồn đi, lần sau có lỡ bị kéo vào còn có cách sống sót ]]

[[ Lầu trên nói có lý, ta có cảm giác là trò chơi này sẽ càng ngày càng kéo nhiều người vào hơn ]]

Lucas một bên chửi thề trò chơi. một bên đẩy xe mua sắm, hướng trong xe ném vào nước lọc mì gói, bánh mì, còn có chăn.

Chờ tính tiền thời điểm, nhìn phía trên hóa đơn hơn 100$ mà hít sâu một ngụm.

Trò chơi này không chỉ đòi tiền mà muốn cả mệnh hơn nữa đòi tiền, thật đúng là thương nhân.

Lucas ở trong lòng mắng trò chơi này là bất lương thương gia, một bên tính toán như thế nào kiếm tiền a, trong ví hắn chỉ còn có 50$.

Thành phố Đại Dương Xanh ngày hôm sau.

Thời tiết càng thêm nóng.

Lucas sáng sớm liền ra cửa, bắt đầu đi lên con đường làm công. Sau một hồi tìm kiếm thì rốt cuộc cũng tìm được một nhà siêu thị nhỏ yêu cầu hắn làm thu ngân.

"Mỗi tháng 2000$ bao ăn không bao ở, ổn sao?"

Nữ lão bản trung niên hỏi, anh mắt đưa tình mà nhìn lấy hắn, thỉnh thoảng còn định sờ soạng hắn.

[[ A chủ bá đây là bị con lợn nái s·àm s·ỡ sao ]]

[[ Lầu trên biết cái gì, đây gọi là đi đường tắt hiểu không ]]

[[ Chủ bá về ta nuôi chứ đừng bán thăn cho bà già đó, tỷ tỷ đây nhà mặt phố bố làm to ]]

[[ tỷ tỷ có hơn 1 triệu $ trong tài khoản, mặt

2000$ một tháng, đặt ở thành phố Đại Dương Xanh thực sự là rất ít.

Nhưng nhìn bộ dạng này là hắn đang bị s·àm s·ỡ a,

"Thí chủ xin cẩn trọng, ta là người thanh thực không b·án t·hân."

"Ân, ta nói ngươi đẹp trai như này thì về nhà tỷ tỷ lo cho ngươi, chỉ cần nói em không cần cố gắng nữa là được."

Dáng người mập mạp mà còn ưỡn ẹo làm Lucas chút nước không kìm được mà nôn ra

Lucas mặc vào tạp dề, rất nhanh liền làm quen việc thanh toán cho khách.

Cả ngày sinh ý thực không tồi, nữ lão bản sảng khoái mà đem cả ngày tiền lương cho hắn kèm tiền thưởng thêm.

Có tiền trong tay, mỗi ngày ba lần ăn cơm miễn phí, Lucas đem hết tiền lương dùng để mua bánh mì cùng nước khoáng.

Mới cho đi ra ngoài tiền lương lại thu hồi tới, lão bản chưa bao giờ nghĩ tới việc lời như này.

Nhìn về phía Lucas trong ánh mắt mang lên một chút kinh hỉ như thấy được vàng,

"Nhìn ngươi này, mua nhiều như vậy đồ vật a di đều ngượng ngùng, ngoài cửa có xe ba bánh cho ngươi mượn ngươi đem đồ vật kéo về nhà đấy.".

Ngoài cửa cái kia chiếc xe ba bánh dãi nắng dầm mưa đều đã rỉ sắt, chủ yếu là dùng để đem thùng giấy cùng thùng nhựa chở ra ngoài bãi phế liệu.

Cảm ơn..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!