Chương 186: Thành phố sương mù (19)

Trong phòng thoáng chốc yên tĩnh. Người kia thấy vậy liền lùi về phía sau, không dám nói thêm gì nữa.

Một lúc sau, vẫn không ai đưa ra kế hoạch khả thi hơn, xem ra chỉ có thể cường công.

Lucas hít sâu một hơi, vừa muốn ra lệnh xuất phát, thì một giọng nam trầm ổn vang lên:

"Ta có thể hack vào hệ thống điều khiển của toà nhà chính phủ, khống chế thang máy trực tiếp chạy từ tầng một đến tầng hai mươi, mọi người thấy sao?"

Một câu nói khiến toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn.

Nếu có thể tránh được tầng tầng lớp lớp quái vật kia, xác suất thành công sẽ tăng lên rất nhiều!

Cái này được đấy! Lucas mắt sáng rực, kinh ngạc nhìn chằm chằm nam tử trẻ tuổi trước mặt.

Cường ca cười lớn, tiến lên vỗ vai hắn:

"Tên nhóc này gọi là Vương Tiểu Phàm, cao thủ máy tính! Thân thủ cũng không tệ, mới gia nhập tổ chức của ta vài ngày thôi."

Không tệ.

Lucas gật đầu, không keo kiệt lời khen: Là một nhân tài.

Trong đầu lại không nhịn được nhớ tới lão cha của hắn – vị kỹ thuật IT của Tony còn hơn cả hắn mấy cấp bậc, dù sao thì hắn cũng mới tiếp nhận bộ não của Hiro Hamada, kỹ năng máy tính vẫn chưa thông thạo hoàn toàn.

"Cần gì hỗ trợ không?" hắn hỏi.

Không cần gì cả. Vương Tiểu Phàm nở nụ cười, mở ba lô lấy ra laptop của mình, bắt đầu thao tác.

"Nhưng có thể sẽ cần một chút thời gian."

Trong phòng im lặng hơn hai mươi phút, chỉ nghe thấy âm thanh lạch cạch của bàn phím vang lên không dứt.

Xong rồi!

Vừa nghe thấy Vương Tiểu Phàm hô một tiếng, mọi người lập tức hành động. Tất cả cùng nhau chạy nhanh tới thang máy.

Lucas cầm điện thoại liên hệ với những người bị nhốt bên trong, dặn dò bọn họ chuẩn bị sẵn sàng ứng biến.

Trong thang máy, Vương Tiểu Phàm ôm laptop trong ngực, cố ý chen tới gần Lucas.

Hắn giống như muốn nói điều gì đó… nhưng lại ngập ngừng, lời tới môi mà không nói ra.

Lucas đối với nhân tài luôn luôn thực khoan dung.

Hắn ôn hòa nhìn về phía Vương Tiểu Phàm, nhẹ giọng hỏi:

"Ngươi có việc gì muốn nói?"

Vương Tiểu Phàm mím môi, cuối cùng chỉ lắc đầu, cái gì cũng không nói.

Thang máy rất nhanh đã lên đến tầng hai mươi.

Lucas nhìn chăm chú màn hình, đem cái loại cảm giác khác thường kia tạm thời ném ra sau đầu, sắc mặt trầm xuống:

"Các huynh đệ, cẩn thận một chút, kế tiếp sẽ là một trận ác chiến."

Ba cửa thang máy còn chưa mở ra, Lucas đã mang theo mọi người tiên phát chế nhân, trực tiếp nổ súng!

Hành lang không gian chật hẹp, hai bên tử thương thảm trọng, một khi giao chiến liền lập tức phân tán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!